Top 30 đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu

Tổng hợp trên 30 đoạn văn (khoảng 7 – 9 câu) phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng mà em ấn tượng nhất trong bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

Đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu - mẫu 1

Bài thơ Lễ xướng danh khoa thi Đinh Dậu đã miêu tả lễ xướng danh khoa thi tại trường Nam 1897, thể hiện thái độ mỉa mai, phẫn uất của nhà thơ đối với chế độ khoa cử nhốn nháo:

“Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ

Ậm ọe quan trường miệng thét loa”

Chỉ một từ “lôi thôi” được đảo ra phía trước, nhấn mạnh là hình ảnh của sĩ tử bị chìm trong sự nhếch nhác. Sĩ tử mà bút mực đâu không thấy, chỉ nổi bật lủng lẳng một cái lọ (vì đường xa, phải đeo theo lọ nước uống). Hàng ngàn “sĩ tử vai đeo lọ” thì lôi thôi thật, là bức tranh biếm họa để đời về anh học trò đi thi trong thời buổi thực dân nhố nhăng. Còn quan trường thì “ậm ọe” giọng như mửa, sĩ tử thì đông vì dồn cả hai trường thi lại nên quan trường phải “thét loa” lại còn lên giọng đe nẹt sĩ tử nên thành ra “ậm ọe” tởm lợm thật đáng ghét. Thái độ trào lộng của nhà thơ thật rõ ràng. Đối với “sĩ tử”, Tú Xương thấy nhếch nhác đáng thương; đối với “quan trường”, Tú Xương khinh ghét ra mặt. Quan trường của một kì thi quốc gia bát nháo mà còn “ậm ọe” không biết nhục.

Đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu - mẫu 2

Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu là một tác phẩm thơ trào phúng nổi bật của nhà thơ Trần Tế Xương. Em ấn tượng nhất trong bài thơ là hình ảnh những sĩ tử và quan trường được nhà thơ khắc họa bằng giọng điệu mỉa mai, châm chọc. Vốn lẽ, những sĩ tử đến đây đều là các thanh niên tài giỏi, thấu hiểu lễ nghĩa, là tương lai của đất nước. Nhưng lại xuất hiện với dáng vẻ lôi thôi, xộc xệch như những kẻ lang thang. Còn các quan trường vốn là người giữ chức vụ coi thi, phải là người học rộng, hiểu sâu, hành xử lịch sự, từ tốn với dáng vẻ oai nghiêm. Thì lại được nhà thơ gợi lên với dáng vẻ ậm oẹ thét loa. Từ gợi tả âm thanh ấy đã khắc họa dáng vẻ hèn mọn, kệch cỡm của những kẻ cầm trịch trong hội thi năm đó. Sự kết hợp của người thi kẻ quản đó tạo nên một trường thi thật là nhếch nhác. Mỗi từ được nhà thơ Trần Tế Xương sử dụng đều góp phần tô đậm sự trào phúng, chê cười của những đối tượng xuất hiện trong khoa thi.

Đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu - mẫu 3

Trong bài thơ “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu”, Tú Xương đã xây dựng nhiều chi tiết trào phúng. Nhưng tôi cảm thấy ấn tượng nhất với chi tiết khắc họa hình ảnh sĩ tử và quan trường. “Sĩ tử” vốn là những người thuộc tầng lớp trí thức trong xã hội phong kiến, theo nghiệp bút nghiên nên mang phong thái nho nhã. Nhưng hình ảnh “sĩ tử” ở đây lại hiện lên thật lôi thôi, nhếch nhác. Cách sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ, đưa từ láy “lôi thôi” lên đầu câu thơ đã gây ấn tượng mạnh cho người đọc. Không chỉ vậy, khung cảnh trường thi lúc này không còn là chốn tôn nghiêm mà trở nên ồn ào, chẳng khác nào cảnh họp chợ nên quan trường mới “ậm oẹ” và “thét loa” – những người coi thi cũng chẳng còn cái phong thái nghiêm trang, trịnh trọng vốn có. Qua chi tiết này, người đọc cười đấy mà cũng buồn đấy trước tình cảnh đất nước lúc bấy giờ.

Đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu - mẫu 4

Bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu của Tú Xương đã khắc họa khung cảnh trường thi nhốn nháo, để làm bật lên tiếng cười chua chát về cảnh ngộ mất nước trong buổi đầu của xã hội thực dân nửa phong kiến. Trong bài thơ, tôi đặc biệt ấn tượng với chi tiết về sự xuất hiện của ông Tây và mụ đầm: “Lọng cắm rợp trời: quan sứ đến;/Váy lê quét đất, mụ đầm ra.”. Một kì thi mang tính trọng đại của đất nước. Nhưng hình ảnh xuất hiện ở đây – “lọng cắm rợp trời” gợi tả cảnh đón tiếp dành cho “quan sứ” – lũ cướp nước đầy long trọng. Không chỉ vậy, từ xưa, chốn trường thi là nơi tôn nghiêm, lễ giáo phong kiến vốn trọng nam khinh nữ, phụ nữ không được đến. Vậy mà bây giờ lại có hình ảnh “mụ đầm ra” với “váy lê quét đất” càng làm tăng thêm sự nực cười. Qua chi tiết này, chúng ta thấy được sự suy thoái của đất nước lúc bấy giờ. Tiếng cười trước cảnh tượng lố lăng nơi trường thi nhưng cũng là tiếc khóc cho cảnh ngộ mất nước lúc bấy giờ.

Đoạn văn phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu - mẫu 5

Trước thảm cảnh đất nước bị chính quyền thực dân tàn phá, thơ của Tú Xương trở thành một bức tranh hiện thực, thể hiện sự đau xót của người con Nam bản xứ và đồng thời tố cáo tội ác tàn ác của thực dân. Trong số các tác phẩm của ông, bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu là một tác phẩm mang tính trào phúng ấn tượng nhất với câu thơ: "Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ, Ậm ọe quan trường miệng thét loa." Từ "lôi thôi" được đặt ở đầu câu, nhấn mạnh sự bừa bãi, không gọn gàng của những "sĩ tử" bởi thông thường, những người tham gia kỳ thi là những người học sách, lịch sự và chỉn chu. Tuy nhiên bây giờ, thí sinh đi thi trông mệt mỏi, mang theo lọ chai và không còn diện mạo lịch sự của người học sách. Một nhóm nhỏ nhưng đủ để tượng trưng cho sự suy đồi của toàn bộ xã hội. Nếu thí sinh không còn vẻ nho nhã và tri thức, thì giám khảo cũng không còn sự nghiêm túc và đáng kính như trước, chỉ còn hình ảnh họ "thét loa" như trên chợ, nói mà còn "ậm ọe" chẳng thành câu. Một lần nữa, từ miêu tả "ậm ọe" được đặt ở đầu câu, tương tự như "lôi thôi" ở trên, nhấn mạnh sự vô tài của các quan trông trường thi. Họ chỉ là những người tự cao tự đại, không có tài năng và quyền lực thực sự. Trước mắt người đọc hiện lên hình ảnh một kỳ thi hỗn độn, quan trông thi luôn miệng hống hách, quát tháo, còn sĩ tử đi thi thì lôi thôi, bừa bãi, lảng vảng, mang theo lọ chai giấy tùy tiện.

Xem thêm các bài Soạn văn 8 Kết nối tri thức hay nhất, ngắn gọn khác: