Top 20 đoạn văn kể về một kỉ niệm của em (có sử dụng ít nhất một trợ từ hoặc một thán từ)

Tổng hợp trên 20 đoạn văn (khoảng 6 - 8 dòng) kể về một kỉ niệm của em, trong đó có sử dụng ít nhất một trợ từ hoặc một thán từ. Chỉ ra trợ từ (hoặc thán từ) được sử dụng trong đoạn văn đó hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

Đoạn văn kể về một kỉ niệm của em (có sử dụng một trợ từ hoặc một thán từ) - mẫu 1

Trong gia đình, bố là người thương em nhất. Em nhớ những lần trời mưa to, nước đều ngập đến cả đầu gối. Chính những lúc như vậy, tan học đã lâu mà bố chưa đến, em vô cùng lo sợ. Nhìn các bạn lần lượt ra về, mắt em đỏ hoe. Cuối cùng, bố cũng xuất hiện. Lần nào em cũng đều ho thật to để bố nhìn thấy em “A, bố ơi, con đứng ở đây!”. Bố mặc chiếc áo mưa lớn rồi bước thật chậm. Bố cõng em lên lưng và trùm nguyên cái áo mưa to cho em khỏi ướt. Về đến nhà, quần áo bố đã sũng nước. Em rất thương bố. Đó là kỉ niệm với bố mà em không thể quên.

- Trợ từ: cả, chính, nguyên.

- Thán từ: a.

Đoạn văn kể về một kỉ niệm của em (có sử dụng một trợ từ hoặc một thán từ) - mẫu 2

Nhớ ngày đó, khi tôi mới chỉ là cậu bé 6 tuổi bé tẹo, ngồi đằng sau chiếc xe đạp Thống Nhất và chị tôi chở đến trường ngày khai giảng. Tôi còn nhớ mình đã rất gìn giữ bộ quần áo mới mặc trong ngày đi học đầu tiên, lúc nào cũng ngó xuống lấy tay phủi bụi rồi lại sửa khăn quàng cho chỉnh tề, chỉ sợ quần áo bẩn thôi. Tôi nhìn các bạn đi vào trường cũng theo vào, đứng vào hàng ghế lớp mình và ngồi xuống, một vài bạn cùng lớp với tôi đã bắt chuyện với tôi giúp tôi đỡ bỡ ngỡ và lo lắng hơn, không ngờ sau đó chúng tôi đã chơi thân với nhau cho đến tận bây giờ.

- Trợ từ: thôi

Đoạn văn kể về một kỉ niệm của em (có sử dụng một trợ từ hoặc một thán từ) - mẫu 3

Ai ai trong cuộc đời này cũng có những kỉ niệm đáng nhớ, em cũng vậy. Kỉ niệm đáng nhớ nhất nhất trong cuộc đời em đó là ngày đầu tiên em đi học lớp một. Khi ấy trường học là một nơi thật xa lạ trong mắt em. Bước tới cổng trường trong cái nắm tay của mẹ em vô cùng hồi hộp. Sân trường đông đúc với những tiếng loa gọi tập trung của cô giáo tổng phụ trách khiến cho em cảm thấy lo lắng, em đã nắm chặt lấy tay mẹ. Chính lúc ấy, mẹ em đã buông nắm tay ra để em xếp hàng vào lớp, em đã cảm thấy lo sợ vô cùng bởi đó là lần đầu tiên em thấy mình xa mẹ đến vậy. Sau này khi đã quen hơn với việc tới lớp, em không còn sợ hãi như lần đầu tiên ấy nữa những đó vẫn mãi là một kỉ niệm khó phải trong kí ức của em.

Trợ từ: Chính

Đoạn văn kể về một kỉ niệm của em (có sử dụng một trợ từ hoặc một thán từ) - mẫu 4

Tôi quên thế nào được kỉ niệm với Hùng - người bạn thân của tôi. Vâng, tôi và cậu chơi với nhau từ nhỏ nên rất hiểu ý nhau . Hôm ấy cũng như mọi ngày, tôi và Hùng đi đá bóng trên công viên Hoa Mai của đường Trần Phú . Bỗng, Hùng sút một cú thật mạnh đập vào vai tôi và nảy ra xa khiến tôi dỗi cậu. Ôi! chính sự hờn dỗi ngây thơ của tuổi trẻ đã làm tôi hối hận tột cùng. Hùng chạy ngay ra nhặt bóng để dỗ tôi thì..! Trời ơi! Đầu cậu đầy máu nằm ngay dưới chiếc xe ô tô màu đen. Lúc ấy tôi ngây thơ lắm! Mẹ tôi bảo rằng cậu đi gặp thần tiên. Giờ thì tôi đã hiểu nỗi đau mất mát của gia đình cậu , cái lạnh thấu xương của cậu ở dưới đó. Xin lỗi cậu!

- Trợ từ: cũng, bỗng, chính

- Thán từ: ôi, trời ơi

Xem thêm các bài Soạn văn 8 Cánh diều hay nhất, ngắn gọn khác: