10+ Cảm nhận về một cuốn sách (điểm cao)
Bài văn Cảm nhận về một cuốn sách điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
- Dàn ý Cảm nhận về một cuốn sách
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 1)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 2)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 3)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 4)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 5)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 6)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 7)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 8)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 9)
- Cảm nhận về một cuốn sách (mẫu 10)
Dàn ý Cảm nhận về một cuốn sách
1. Mở bài
- Giới thiệu về cuốn sách Dế Mèn phiêu lưu kí của nhà văn Tô Hoài.
2. Thân bài
a) Giới thiệu chung về tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu kí”
- Xuất xứ và năm xuất bản (1941).
- Nội dung tác phẩm: Cuộc phiêu lưu của Dế Mèn cùng những bài học cuộc sống qua các chương truyện.
b) Khám phá nhân vật Dế Mèn
- Tính cách ban đầu của Dế Mèn: mạnh mẽ, can đảm nhưng kiêu căng, tự phụ.
- Mối quan hệ giữa Dế Mèn và Dế Choắt: sự tự cao và xem thường bạn bè.
- Các sự cố và bài học mà Dế Mèn trải qua giúp anh học được khiêm nhường và tôn trọng người khác.
c) Thông điệp và bài học từ tác phẩm
- Cuộc phiêu lưu của Dế Mèn không chỉ là câu chuyện thú vị mà còn chứa đựng những bài học về tình bạn, lòng dũng cảm, sự nhân ái.
- Những bài học về sự khiêm nhường, sự tôn trọng lẫn nhau.
3. Kết bài
- Khẳng định giá trị lâu dài của tác phẩm "Dế Mèn phiêu lưu kí".
- Tác phẩm không chỉ là cuốn sách thiếu nhi mà còn là nguồn cảm hứng, bài học quý giá cho mọi độc giả trong việc khám phá và trải nghiệm cuộc sống.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 1
Những tác phẩm văn học tuyệt vời không chỉ mang lại cho người đọc giải trí mà còn cung cấp nhiều bài học sâu sắc về cuộc sống. Trong hàng ngàn cuốn sách, mỗi người đều có một tác phẩm đặc biệt, một tinh thần bạn đồng hành của riêng mình. Với tôi, cuốn sách "Dế Mèn phiêu lưu kí" của nhà văn Tô Hoài là một trong những tác phẩm đó.
"Dế Mèn phiêu lưu kí" được xuất bản lần đầu vào năm 1941, là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của nhà văn Tô Hoài, dành riêng cho độc giả nhí. Tác phẩm này bao gồm mười chương, mỗi chương mang lại một bài học và cuộc phiêu lưu của nhân vật chính là chú Dế Mèn. Từ việc học hỏi từ lần đầu tiên của mình đến những cuộc thám hiểm kỳ thú cùng người bạn đồng hành Dế Trũi, chúng ta được dẫn dắt qua một hành trình tràn đầy sự kỳ diệu.
Khi tìm hiểu về nhân vật Dế Mèn, tôi không thể không yêu mến sự mạnh mẽ và can đảm của anh. Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận tính cách kiêu căng và tự phụ của Dế Mèn. Anh luôn tin rằng mình vượt trội hơn người khác, đặc biệt là so với Dế Choắt - một người bạn gầy yếu và hiền lành. Tuy nhiên, qua một loạt những sự cố và bài học đau đớn, Dế Mèn đã học được sự quý trọng của sự khiêm nhường và tôn trọng đối với người khác.
Đọc "Dế Mèn phiêu lưu kí", tôi như được đắm chìm vào một thế giới cổ tích, nơi mà các loài vật có khả năng nói chuyện và suy ngẫm. Hành trình của Dế Mèn không chỉ là một cuộc phiêu lưu hấp dẫn mà còn là một bài học về tình bạn, sự dũng cảm và lòng nhân ái.
Cuối cùng, "Dế Mèn phiêu lưu kí" không chỉ là một cuốn sách cho tuổi thơ mà còn là một tác phẩm mang ý nghĩa sâu sắc, khơi gợi trong mỗi độc giả mong muốn khám phá và trải nghiệm thế giới xung quanh mình.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 2
"Một trong những cuốn sách mà tôi rất ấn tượng và yêu thích không ai khác chính là "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ". Tác phẩm này không chỉ đơn thuần là một cuốn sách thiếu nhi mà còn là một hành trình đầy cảm xúc và ý nghĩa.".
Trên con tàu đặc biệt này, một người đàn ông đã quay trở lại tuổi thơ của mình, một khoảng thời gian đáng nhớ và ngây ngô. Những trò chơi, những suy nghĩ trong trẻo và đầy hài hước được tái hiện lại bằng một giọng văn đầy màu sắc và tinh tế. Đoạn trích ở chương đầu tiên "Tóm lại là đã hết một ngày" khiến người đọc không khỏi lắng nghe và suy ngẫm về ý nghĩa của tuổi thơ. Cu Mùi, nhân vật chính của câu chuyện, trải qua những ngày tháng trẻ trung với những bài học và trò chơi bình thường, nhưng với mỗi đứa trẻ ở tuổi tám, mỗi ngày lại mang đến những trải nghiệm mới mẻ và thú vị.
Cuốn sách không chỉ đề cập đến cuộc sống hằn sâu vào kí ức của mỗi đứa trẻ, mà còn đưa ra những suy nghĩ sâu sắc về sự hiểu biết của trẻ thơ và người lớn về thế giới xung quanh. Bằng những trò chơi, Cu Mùi và bạn bè của anh đã thể hiện sự sáng tạo và tinh thần khám phá, điều mà nhiều người lớn đã quên đi trong cuộc sống hối hả và áp đặt.
Cuốn sách không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về tuổi thơ mà còn là một bài học về tình bạn, sự sáng tạo và khát khao tự do. Những trò nghịch ngợm và suy nghĩ đầy hồn nhiên của những đứa trẻ trong truyện đã làm cho người đọc phải suy ngẫm và cảm thấy gần gũi hơn với thế giới của chính mình.
Với "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ", Nguyễn Nhật Ánh không chỉ mời gọi chúng ta trở về với tuổi thơ một cách nhẹ nhàng mà còn đưa ra những suy nghĩ sâu sắc về ý nghĩa của việc giữ gìn và tôn trọng tuổi thơ. Cuốn sách không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một phần kỷ niệm đẹp đẽ và ý nghĩa trong lòng mỗi người.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 3
Trong số vô vàn những cuốn sách, có một tác phẩm đã ghi dấu sâu trong trái tim của tôi, đó chính là "Chuyện con mèo dạy hải âu bay" của tác giả Lu-i Xe-pun-ve-da.
Cuốn sách này gồm mười một chương, kể về câu chuyện của chú mèo mun tên Gióc-ba và chú hải âu con mồ côi tên là Lắc-ki. Lắc-ki mất mẹ ngay sau khi nở trứng do bị ngộ độc dầu, và Gióc-ba đã đứng ra nuôi dưỡng và dạy Lắc-ki bay theo ba điều hứa: ấp trứng, bảo vệ và dạy bay. Với sự giúp đỡ của các bạn mèo và tình yêu thương của chính mình, Gióc-ba đã thành công hoàn thành lời hứa của mình.
Trong "Chuyện con mèo dạy hải âu bay", tác giả Lu-i Xe-pun-ve-da đã khơi gợi cho độc giả nhận thức về sự quan trọng của lòng chân thành trong cuộc sống. Cuốn sách cũng nhấn mạnh về việc chấp nhận sự khác biệt và giá trị của tình yêu thương. Bắt đầu từ một lời hứa, nhưng trái tim ấm áp của Gióc-ba đã làm cho người đọc cảm thấy đầy xúc động. Khi đọc sách, chúng ta được trải qua một loạt cảm xúc phong phú: từ niềm vui, nỗi buồn, sự tức giận đến những giây phút hồi hộp và hạnh phúc của các nhân vật. Bên cạnh đó, thế giới của các loài vật trong sách được mô tả sinh động, khiến cho người đọc hoàn toàn đắm chìm trong câu chuyện.
Đặc biệt ở phần kết thúc, khi Lắc-ki đã học được cách bay, những giọt nước mắt hạnh phúc của Gióc-ba thể hiện sự tình yêu thương đích thực. Dù hạnh phúc vì đã giữ lời hứa, nhưng Gióc-ba cũng buồn bã vì sẽ phải chia xa đứa con mà anh đã dành tình yêu cho đến nay. Qua câu chuyện, tác giả cũng truyền đạt một thông điệp quan trọng: "Việc chấp nhận và yêu thương những người khác biệt không phải là điều dễ dàng, nhưng lại là điều rất quan trọng trong cuộc sống".
"Chuyện con mèo dạy hải âu bay" không chỉ để lại cho người đọc những cảm xúc đẹp, mà còn truyền tải những bài học ý nghĩa về cuộc sống. Cuốn sách đã thực sự làm cho người đọc hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tình yêu và lòng nhân ái.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 4
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những cuốn sách yêu thích, những tác phẩm mang lại cho họ những trải nghiệm mới mẻ và ý nghĩa sâu sắc. Một trong những cuốn sách mà tôi luôn ghi nhớ và yêu thích không ai khác chính là "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh".
"Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" là một cuốn tiểu thuyết thiếu nhi đầy sức hút, được viết bởi nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Cuốn sách này được phát hành lần đầu tiên tại Việt Nam vào ngày 9 tháng 12 năm 2010 bởi Nhà xuất bản Trẻ. Tác phẩm này như một cuốn nhật ký mở ra cuộc sống đầy màu sắc của cậu bé Thiều - nhân vật chính trong câu chuyện, kể về cuộc sống của các em nhỏ trong một vùng quê nghèo. Tình anh em, tình bạn và những suy tư sâu sắc của một đứa trẻ đang lớn lên được mô tả một cách chân thực. Đặc biệt, cuốn sách đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên dưới sự chỉ đạo của đạo diễn Victor Vũ, đánh dấu một thành công lớn.
Trong "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh", chúng ta được chứng kiến cuộc sống hàng ngày của Thiều, một cậu bé sống ở một vùng quê nghèo. Thiều và em trai của anh, Tường, thường xuyên gây ra rắc rối cho cha mẹ với những trò phá phách của mình. Tường là một cậu bé hiền lành, thích đọc sách và luôn ngưỡng mộ anh trai của mình. Hai anh em thường xuyên cùng nhau trải qua những trải nghiệm đầy thú vị, nhưng đôi khi cũng không tránh khỏi những mâu thuẫn và hiểu lầm.
Cuốn sách cũng mô tả mối quan hệ của hai anh em với bạn bè trong làng và những biến cố xảy ra trong cuộc sống hàng ngày. Khi nhà của bạn học Mận cháy nhà, Mận phải tạ temporarily ư nhà của Thiều và Tường. Trong thời gian này, Thiều đã trải qua những cảm xúc lần đầu tiên của mình về tình bạn và tình cảm. Tuy nhiên, sự ghen tuông và hiểu lầm dần dần phát triển trong lòng Thiều, khiến cho mối quan hệ giữa anh em và Mận trở nên phức tạp hơn.
Cuối cùng, câu chuyện điều này dẫn đến những hậu quả không lường trước trong một mùa lũ lụt. Sự hối hận và sâu lắng khi nhận ra sự đau đớn mà Thiều đã gây ra cho em trai mình là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, qua những khó khăn và thách thức, sự hiểu biết và trưởng thành của Thiều cũng được khám phá và phát triển.
"Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" không chỉ là một câu chuyện đơn giản về tuổi thơ mà còn là một bức tranh tuyệt vời về những giá trị nhân văn và lòng nhân ái. Nguyễn Nhật Ánh đã vẽ lên một thế giới đẹp đẽ và sống động, một thế giới mà mỗi người chúng ta đều muốn khám phá và trải nghiệm.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 5
“Hạt giống tâm hồn” một cuốn sách nổi tiếng về các câu chuyện nghệ thuật sống và giá trị đạo đức được công ty First News Trí Việt góp nhặt, sưu tầm. Bộ sách là nguồn cảm hứng và sự thúc đẩy con người vươn lên trong mọi nghịch cảnh, chiến thắng chính mình và sống xứng đáng với phẩm chất của mình.
Cuốn “Hạt giống tâm hồn” có một câu nói của Oprah Winfey rằng: “Cuộc sống luôn chứa đựng những nổi đau mà ta không thể nào đoán trước được. Thế nhưng hãy tin rằng mọi chuyện buồn điều lướt qua chúng ta rất nhanh như một đoạn phim ngắn”. Cuốn sách đem lại nhiều cảm xúc cho người đọc, mỗi người sẽ có những cảm nhận riêng về cuốn sách. Riêng tôi, sự kiên cường ý chí vươn lên chống lại chông gai của từng nhân vật trong cuốn sách là cảm nhận tôi từ họ.
“Hạt giống tâm hồn” là cuốn sách viết lên những bài học quý giá dành tặng những người đang phải đối đầu với những thử thách mà cuộc sống đem lại, là người bạn tâm sự sát cánh bên ta khi nỗi buồn ập đến, cũng là cuốn sách lấy đi những giọt nước mắt đầy cảm xúc trong trái tim người đọc.
Tôi dường như đã hiểu thêm về cuộc sống này. Có những người bất hạnh và đau khổ hơn ta, nhưng vì họ tin và họ đang thấy những điều kì diệu và tiếp tục cố gắng. Cuốn sách như một trang mở đầu trong tôi, biến tôi từ con số không và biết đứng lên dần mỗi khi vấp ngã. Đắc tâm nhất ngoài cảm nhận về cuộc sống, tôi đã biết thêm cho mình những bài học quý báu.
Trước đó tôi đã đặt ra hàng trăm lý do, hàng trăm câu hỏi làm sao để dẫn đến thành công và làm thế nào để chọn được con đường tương lai tốt . Hầu hết những lý do đó không có câu trả lời và không có cách giải quyết. Nhưng đến giờ, tôi đã tìm thấy câu trả lời trong “Hạt giống tâm hồn” chỉ bằng hai chữ nỗ lực.
“Hạt giống tâm hồn” như một phép màu kì diệu mách chúng ta khi gặp phải thử thách, những khó khăn tưởng chừng như không vượt qua nhưng chỉ cần có ý chí và niềm tin bạn sẽ vượt qua những khó khăn đó và chạm đến đích thành công. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, nếu chúng ta mang một sức mạnh ý chí, gạt đi những giọt nước mắt đau khổ để đứng dậy, sẵn sàng đối mặt với những khó khăn đó thì ta sẽ nhận ra: Đằng sau những giọt nước mắt đó vẫn còn một niềm vui và hạnh phúc và trái lại nếu dễ dàng vứt kiếm buông xuôi thì ta chỉ nhận được thất bại song song với những nỗi buồn ám mãi không buông.
Có những lúc tôi thất bại và muốn lùi lại nhưng rồi tôi đã cố gắng bước lên vì “Hạt giống tâm hồn” mang cho tôi sức mạnh vi diệu ấy. “Hạt giống tâm hồn” cuốn sách mang lại niềm tin cho mọi người và đem lại phần nào thành công cho ta, giúp ta thấy được giá trị của cuộc sống. Cảm ơn “Hạt giống tâm hồn” cuốn sách giúp tôi nhận thức đúng về giá trị bản thân và làm nguồn động lực khi tôi vấp ngã, thất bại trong cuộc sống.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 6
Cây chuối non đi giày xanh - Tác giả Nguyễn Nhật Ánh. Tôi đã từng nghe nói ở đâu rằng “sách là thế giới”. Quả thật đúng như vậy, sách là thế giới thu nhỏ, cho phép ta trải nghiệm, cảm nhận rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Qua những câu chuyện đầy xúc động mỗi người lại tự rút ra những bài học cho riêng mình. Đối với tôi cuốn sách gối đầu giường, cuốn sách tôi yêu thích nhất chính là “Cây chuối non đi giày xanh” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Câu chuyện được bắt đầu thật tự nhiên hợp lý. Nhân vật Đăng cũng là nhân vật chính trong tác phẩm nhận được lời đề nghị của người bạn: “Mày viết cho tao một bài về những kỉ niệm lúc mày còn ở đây… Mày viết thật thơ mộng vào. Như viết tiểu thuyết càng tốt”. Nhận lời đề nghị của người bạn, Đăng đã bắt tay vào viết, đó cũng là lúc biết bao kỉ niệm xưa cũ, trong trẻo, hồn nhiên của tuổi thơ ùa về: tình bạn, tình yêu, tình cảm thầy trò. Những kỉ niệm ấy thật đẹp đẽ, mơ mộng và đáng trân trọng biết bao. Trong cuốn truyện điều tôi ấn tượng nhất là hành trình tuổi thơ cũng là hành trình phát triển từ tình bạn thành tình yêu của Đăng và nhỏ Thắm. Những đứa trẻ con ngây thơ, hồn nhiên bên nhau trong suốt thuở thiếu thời: bị chết đuối hụt, chúng cùng đi học bơi, bảo vệ nhau trước những kẻ xấu, cùng nhau đi học, cùng nhau cười đùa,… và chúng ngượng ngùng, xấu hổ khi nghe thấy những lời chòng ghẹo, trêu đùa từ người khác. Nhưng trên hết đó là sự quan tâm, giúp đỡ nhau chân thành, tha thiết. Tôi đã vô cùng ngỡ ngàng, ngạc nhiên với hành động hồn nhiên mà cũng đầy chân thành của chú tiểu Khôi, Phan… khi Thắm buộc phải lấy người mà bố mẹ mai mối. Đó còn là sự yêu thương vô bờ của mẹ Thắm dành cho đứa con của mình. Chẳng phải ai khác mà chính là bà đã dán tờ giấy ấy trước nhà với nội dung phản đối hôn nhân lạc hậu. Bà mẹ ấy thật bao dung và vĩ đại biết bao. Bà biết rằng nếu bị phát hiện chắc chắn nhỏ Thắm sẽ bị ăn đòn, bởi vậy bà tình nguyện làm việc đó để đỡ đòn roi thay cho con.
Tác phẩm còn thể hiện tình người, tình làng nghĩa xóm đầm ấm, thân thiết. Ông hớt tóc chẳng khác nào ông Ba Bị mà bố mẹ vẫn dọa mỗi lần tôi hư. Ông hay chòng ghẹo những đứa bé trong làng, miệng ông nhai trầu đỏ lòm làm tất cả những đứa trẻ trong làng phải khiếp sợ. Nhưng khi thấy Đăng và Thắm bị ngã nước, sắp chết đuối ông đã vội vàng xuống cứu. Ẩn sau con người gàn dở ấy là cả một tấm lòng nhân hậu và lương thiện biết bao. Và còn rất nhiều câu chuyện nhỏ nhặt, vô cùng đời thường trong truyện khiến người ta đọc một lần rồi chẳng thể nào quên được. Có lẽ khi đọc cuốn sách này những đứa trẻ nông thôn sẽ như được sống lại những kí ức ngây thơ, hồn nhiên của mình. Chỉ là những câu chuyện vặt, câu chuyện nhỏ nhưng đầy chất nhân văn và thấm đẫm tình người. Truyện được viết bằng giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, thấm đẫm chất trữ tình. Ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, đậm chất Nam Bộ khiến người đọc cảm nhận được thân thương, gần gũi. Không chỉ vậy, Nguyễn Nhật Ánh còn tạo dựng tình huống đặc sắc, những chi tiết bất ngờ làm câu chuyện trở nên hấp dẫn, lí thú hơn.
Gấp cuốn sách lại, những gì đọng lại trong lòng mỗi người không chỉ là giọng văn đằm thắm, chân thành mà còn bởi tình người sâu sắc, cảm động, bởi những suy nghĩ hồn nhiên, ngây thơ nhưng hết sức chân thành. Qua tác phẩm, không chỉ tôi mà rất nhiều bạn khác sẽ rút ra cho mình bài học riêng cho mình: bài học về tình bạn, tình cảm hàng xóm, về tình cảm gia đình,…
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 7
Sách là người bạn lớn của con người. Mỗi cuốn sách đều gửi gắm một thông điệp giá trị. Tôi là một người yêu sách. Và trong số những cuốn sách đã đọc, tôi thích nhất là “Búp sen xanh” của nhà văn Sơn Tùng.
Cuốn sách được nhà văn Sơn Tùng viết theo lời động viên của người bạn tâm giao là nhạc sĩ Văn Cao. Năm 1982, cuốn sách được xuất bản bởi Nhà xuất bản Kim Đồng. Cuốn sách được in theo khổ hình chữ nhật, kích thước nhỏ nhắn. Cuốn sách có dung lượng vừa phải. Bìa sách có màu xanh lá cây, giữa bìa sách có in hình búp sen. Chính bìa sách đã khiến tôi cảm thấy khá tò mò và quyết định mua cuốn sách để đọc.
Đọc từng trang sách, tôi bị hấp dẫn bởi câu chuyện được kể. Nội dung cuốn sách được chia làm ba chương gồm Thời thơ ấu, Thời niên thiếu và Tuổi hai mươi. “Thời thơ ấu” chủ yếu kể về hoàn cảnh gia đình, cuộc sống của Nguyễn Sinh Côn (tên gọi của Bác Hồ khi còn nhỏ). Tiếp đến, “Thời niên thiếu” nói về việc Côn (nay gọi là Tất Thành) theo học ở trường Quốc học Huế, ngôi trường danh giá nhất Đông Dương bấy giờ. Cuối cùng, “Tuổi hai mươi” viết về giai đoạn Nguyễn Tất Thành đến mảnh đất Sài Gòn. Cuốn sách không quá dài nhưng đã giúp tôi hiểu thêm về cuộc đời của Chủ tịch Hồ Chí Minh từ lúc còn nhỏ đến khi trưởng thành, trước khi ra đi tìm đường cứu nước. Với lối kể chuyện giản dị, nhưng rất sinh động, hình ảnh Bác Hồ hiện lên vô cùng chân thực. Nhờ cuốn sách, tôi cũng thấy được những ảnh hưởng của gia đình, quê hương đến Bác.
Có thể khẳng định rằng Búp sen xanh là một cuốn sách tiêu biểu viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bạn đọc có thể tìm đọc cuốn sách này để hiểu hơn về Bác Hồ - vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 8
Một trong những cuốn sách mà tôi rất thích đó là “Thép đã tôi thế đấy” của nhà văn Nikolai A. Ostrovsky. Đây là “cuốn sách gối đầu giường” của biết bao thế hệ thanh niên ở nước Nga nói riêng, trên thế giới nói chung.
Đối với em, “Thép đã tôi thế đấy” của Nikolai A. Ostrovsky là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc. Em đã đọc cuốn sách này rất nhiều lần. Nhưng lần nào em cũng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ nhân vật Pavel - một chàng trai có nghị lực phi thường, nhiệt huyết tuổi trẻ mãnh liệt và lòng yêu nước sâu đậm. Anh chính là bức tượng đài bất tử trong lòng thế hệ thanh niên ở nước Nga.
Tác phẩm kể về cuộc đời của Pavel Korchagin (thường được gọi là Pavlusha, Pavka) - một thanh niên trưởng thành trong khi điều kiện đất nước đang gặp nhiều khó khăn. Anh chơi thân với một cô bạn gái tên là Tonya, mà sau này trở thành người yêu. Tonya là một cô gái xinh xắn, yêu Pavel với tất cả tình cảm ban đầu trong trắng ngây thơ của một thiếu nữ mới lớn. Tình cảm của hai người có lẽ sẽ rất đẹp và trọn vẹn nếu như không có chuyện Pavel đi theo tiếng gọi của lý tưởng giai cấp lúc đó. Đó là ý tưởng muốn cống hiến sức trẻ của mình phục vụ cho Tổ quốc, cho cách mạng. Tonya rất yêu Pavel nhưng không thể đợi anh, hay đúng hơn là không dám “yêu một lý tưởng”. Đặc biệt là khi gia đình của cô lại thuộc giai cấp tư sản. Pavel từng nói với cô rằng: “Anh trước hết là người của Đảng - sau đó mới là người của em và những người thân khác. Em có gan yêu một công nhân, nhưng lại không có gan yêu một lý tưởng”. Sau cùng, Pavel chia tay Tonya để đi theo lý tưởng của mình. Chắc hẳn, khi đọc đến câu nói này, người đọc sẽ vô cùng ngưỡng mộ nhân vật này.
Nhân vật Paven, trước khi tìm đến với ánh sáng của cách mạng cũng đã từng có một khoảng thời gian phải tham gia xây dựng con đường sắt nhỏ nối khu rừng với thành phố. Công việc ở đây vô cùng nặng nhọc và vất vả trước thiên nhiên khắc nghiệt. Nếu không kịp thì tất cả mọi người trong thành phố này sẽ chết cóng vì không đủ gỗ để sưởi ấm. Trong hoàn cảnh đó, anh gặp lại Tonya, và cô đã suýt không nhận ra anh vì trông anh đã hoàn toàn khác, rách rưới, tím tái vì giá lạnh, gầy gò như một người ăn xin và đang xúc tuyết, tuy có đôi mắt thì vẫn là Pavlusha ngày nào. Tuy nhiên, cô đã không dám bắt tay anh khi anh đưa tay ra và anh hiểu rằng, tình cảm cũ giữa hai người vĩnh viễn không còn nữa. Cô giờ đây đã có chồng và “sặc mùi băng phiến”. Cho đến sau này, trong quá trình lao động và sinh hoạt trong tổ chức Đảng, Pavel đã gặp Rita và được cô quý mến. Nhưng tình cảm giữa hai người chỉ giữ ở tình đồng chí... Về sau, có lúc Pavel bị bệnh sốt thương hàn và bị bại liệt, phải ngồi xe lăn. Nhưng anh vẫn không lùi bước trước khó khăn, tin tưởng vào tình yêu mới và chuyển sang viết sách vẫn với ngọn lửa và chất thép đã được tôi luyện ngày nào.
Nhân vật Pavel trong tác phẩm được khắc họa là một thanh niên giàu lý tưởng, được tôi luyện trong “lò lửa” của cách mạng. Khi đọc tác phẩm này, câu nói mà em cảm thấy ấn tượng nhất đó là: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người...”. Đây chính là lí tưởng sống của rất nhiều chàng trai, cô gái trên thế giới.
Cuốn sách “Thép đã tôi thế đấy” không chỉ giúp em hiểu thêm về thế hệ thanh niên nước Nga trong cách mạng. Mà còn đem lại cho em, cũng như thế hệ trẻ - những chủ nhân tương lai của đất nước một bài học quý giá về lòng yêu nước, nhiệt huyết tuổi trẻ và nghị lực trong cuộc sống.
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 9
Tuổi thơ những đứa trẻ như chúng ta đều được nuôi dưỡng tâm hồn bởi những cuốn sách. Sách là thứ rất lạ kì, khi tôi gọi tên là thấy thiêng liêng lắm. Vì đôi khi trong những cuốn sách như gói gọn cả gia đình tôi, quê hương tôi - Hà Nội, chốn thân thương tôi gửi trọn một thanh xuân thuở còn thơ bé. Và nhà văn Băng Sơn cũng như vậy: “Hà Nội như máu thịt tôi, không thể tách rời ra được nữa… Hà Nội có cái gì là tôi có cái đấy…” (trích từ tác phẩm “Hà Nội rong ruổi quẩn quanh”).
Chính vì tôi yêu Hà Nội đến như thế nên bất kỳ thứ gì thuộc về Hà Nội, đối với tôi, chúng đều đáng để tự hào. Từ cách cầm đũa, cầm thìa, đến cách thưởng thức một món ăn, thưởng thức cái đẹp ẩm thực, đều vang lên một nét văn hóa độc đáo của người Hà Thành. Khi nhắc đến những cuốn sách với ý nghĩa tương tự như thế, nào đâu tôi có thể quên được những lời văn nhẹ nhàng, tinh tế bởi một óc quan sát tài tình như Thạch Lam với “Hà Nội băm sáu phố phường”. Thạch Lam có viết: “Hà Nội có một sức quyến rũ đối với những người ở nơi khác… ở những hang cùng ngõ hẻm của làng xa, hay ở những nương mật thẳm trong rừng núi, ban chiều vẫn có nhiều người ngóng về một phương trời để cố trông thấy cái ánh sáng mờ của Hà Nội chiếu lên nền mây”. Tôi cũng như nhà văn Thạch Lam, sống trong lòng thủ đô Hà Nội, có một sự lưu luyến gì đặc biệt lắm, không kể được bằng lời, sức hút ấy còn thể hiện rõ nét hơn ở những người rời xa Hà Nội. Hà Nội có cái thú vị rất riêng, chẳng thể lẫn vào đâu được, cái thú riêng ấy là gì thì tự những người tới Hà Nội phải tìm thấy nó, mà dấu ấn sâu sắc nhất là khi được nếm thử hương vị của Hà Nội.
Lời văn của Thạch Lam đưa tôi đi tựa như một nhà bộ hành tùy hứng, tản mạn qua những con phố cổ kính rêu phong, đậm chất Hà Nội, đậm chất phương Đông. Nhẹ nhàng xuất hiện trước mắt tôi là vô vàn biển hàng mời gọi. Những chiếc biển hàng xưa chẳng có cầu kỳ như bây giờ, chỉ đơn giản là tên cửa hàng viết tay điểm thêm vài chữ tiếng Pháp hay tiếng Tàu, vừa để thể hiện rõ sự du nhập mãnh liệt của văn hóa phương Tây vào đất thủ đô, cũng vừa để làm nổi bật lên cái phong phú, đa dạng của vùng đất tụ hội bốn phương này. Nhưng những chiếc biển hàng ấy cũng đâu thể nói lên được sự ngon dở trên từng món ăn. Thưởng thức món ăn của Hà Nội xưa cũ, không phải là chỉ rẽ qua những nhà hàng sang trọng rồi về, mà còn là sự rong ruổi trên từng con phố. Vì chiếc đĩa sứ sang trọng quý phái đâu thể nâng niu, gìn giữ hết những món quà dân dã của Hà Nội. Muốn ăn ngon ở Hà Nội, phải theo bước chân của Thạch Lam đi lê la ngoài phố phường, đâu chỉ vài chục phút, mà phải là hàng giờ, thậm chí thâu đêm suốt sáng. Vì những thứ tinh túy nhất đâu phải dễ dàng tìm ra… Thạch Lam đưa ta rẽ qua những hàng, mà cũng chưa chắc được gọi là hàng, vì đơn giản những của ngon vật lạ ở Hà Nội là ở dưới vai, trên chiếc đòn gánh của mấy anh chị bán hàng rong hết. Thạch Lam kể: “Mỗi giờ là một thứ quà rong khác nhau, ăn quà cũng là một nghệ thuật, ăn đúng cái giờ ấy và chọn đúng người bán hàng ấy, mới là người sành ăn”. Nhà văn còn chỉ ta cách thưởng thức món ăn, cách nâng niu tận hưởng hương vị của món ăn để có thể cảm nhận được hết cái “Hà Nội” trong đó.
Những tiếng rêu rao lẳng lặng vọng vào trong đêm, những tiếng bước chân lê thê đượm sự mỏi mệt, nhưng chính những tiếng rao ấy, phải chăng là những lời ru của ẩm thực mỗi đêm khuya? Quà Hà Nội, một món quà thần kì mà chỉ cần gọi tên thôi cũng khiến người phương khác thèm muốn. Hà Nội chỉ gói gọn trong đêm, chén trà đặc nóng hôi hổi thổi bừng lên mặt ăn kèm với miếng bánh khảo bột đầy môi. Hay Hà Nội cũng chỉ là bát bún chả, bát phở đậm đà điểm vài cọng rau thơm buổi sớm. Hoặc Hà Nội cũng “thôn quê” lắm, cái ngon của món xôi nếp với hương thơm nồng nàn bởi mỡ hành khiến người ăn phải xuýt xoa nhớ mãi. Hà Nội đơn giản là một thức quà đầy thanh tao của lúa non (hay còn gọi là cốm). Hà Nội chẳng qua cũng chỉ là một thành phố lũ lượt hàng mạc như bao thành phố khác... Hà Nội chỉ vậy thôi mà sao khi nhắc đến, người ta lại dường như cảm nhận được cái sức hút mê hồn của món ăn trên đầu lưỡi? Vì món ăn Hà Nội riêng biệt lắm, hòa trộn giữa cái hương cổ xưa và nét đẹp của thời đại, để sáng tạo ra những món ăn mang mùi vị chẳng đâu có được. Tác giả là một nhà văn mà tại sao có thể biết rõ ngọn ngành về cách làm món ăn, biết được cách tận hưởng chúng? Phải chăng Thạch Lam còn có một tài năng khác? Đầu bếp chăng? Nhưng tất cả là nhờ một tình yêu Hà Nội, khiến nhà văn có một sự rung động mãnh liệt về vị giác, để một khi thưởng thức món ăn thì chẳng tài nào quên được, mà cũng chẳng muốn quên.
“Hà Nội băm sáu phố phường” chứa đựng cái hơi thở cổ kính rêu phong của một Hà Nội đã xa giờ chỉ còn lại là những kỉ niệm trong tâm tưởng mỗi người. Cuốn sách tựa như một chuyến đi mà bất kì ai cũng hằng mong ước để thỏa mãn cái vị giác khi đến đất Kinh Kỳ. Thạch Lam là một đứa con của thủ đô, có đôi chút tự phụ và khó tính, với những lời nhận xét đầy ngẫu hứng bằng lời văn chưa bao giờ xưa cũ. Nhà văn tôn vinh việc thưởng thức món ăn tựa như đóng vai một người nghệ sĩ, tạo ra một nét đẹp mãi vẹn nguyên trong văn hóa người Hà Thành. Bằng thể văn tùy bút đầy tinh tế, cuốn sách cũng gợi nhắc cho chúng ta rằng trong văn chương từng có một Hà Nội xinh đẹp, hiền hòa và đậm đà hương vị như thế!
Cảm nhận về một cuốn sách - mẫu 10
Mỗi chúng ta ai ai cũng đều có những sở thích của riêng mình và bản thân tôi cũng vậy, tôi luôn đam mê đọc sách, tôi thích rất nhiều thể loại sách, những cuốn sách để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất có lẽ là cuốn “Đắc Nhân Tâm” của tác giả Dale Carnegie.
Cuốn sách này mang lại cho tôi rất nhiều nhiều kiến thức hay trong cuộc sống. Nó dạy tôi cách làm người, cách đối nhân xử thế và dạy tôi biết cách cư xử đúng mực với mọi người xung quanh. Con người có lẽ ai cũng có những cái yêu thích của riêng mình và tôi nghĩ rằng việc đọc sách mang lại cho tôi rất nhiều những kiến thức bổ ích. Nó giúp tôi phát triển thêm tư duy, học hỏi được nhiều bài học quý báu từ cuộc sống.
Sách vở đó là tài sản tinh thần của con người, chính vì vậy, mỗi tác giả đều cố gắng chắt lọc những cái cần thiết và quan trọng nhất mà mình tích lũy được để viết lên những cuốn sách để đời. Tài sản của mỗi con người là khác nhau và bản thân tôi nghĩ rằng tài sản mà tôi có được đó là việc tích lũy vốn tri thức mà ngày ngày tôi đang dần học hỏi và rèn luyện, đó là thứ tài sản quý báu, không phải dùng bằng tiền có thể mua được, tôi phải bỏ thời gian, công sức, tài sản của mình ra để học hỏi và có được nó, chính vì vậy tôi luôn trân trọng và phát huy nó mỗi ngày.
Ngày nay xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu đọc sách của người đọc cũng ngày càng giảm dần, chính vì thế sách vở ngày càng mất đi giá trị của nó. Công nghệ ngày càng hiện đại khiến con người dường như quên đi nhiều thứ có giá trị của cuộc sống. Chúng ta cần phải biết sống một cách có ý nghĩa, có như vậy khi ngoảnh lại mới không cảm thấy luyến tiếc vì những gì đã xảy ra với chính mình.
“Đắc Nhân Tâm” là cuốn sách vô cùng hữu ích. Nó không chỉ làm cho tôi hiểu được nghệ thuật thuyết phục con người, biết cách sống đúng đắn hơn cho cuộc sống này, mà còn cung cấp cho ta vốn tri thức lớn.
Tác giả là người hiểu rộng, tài cao, chính vì thế, những câu từ mà ông viết lên cũng luôn giàu giá trị biểu tượng. Con người cần phải học hỏi, trân trọng và giữ gìn những tài sản vô giá này, đó là tài sản quý báu mà chúng ta nên học hỏi, giữ gìn và phát huy được giá trị tuyệt vời của nó.
Tôi thường có thói quen đọc sách mỗi ngày, và điều đó làm cho tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi tiếp thu và học hỏi được nhiều bài học có giá trị cho cuộc sống. Ngoài ra, khi đọc sách, tôi còn phát triển được nhiều kỹ năng, cũng như tư duy đang bị khiếm khuyết của chính mình. Một cách tư duy đúng đắn có thể giúp tôi rất nhiều điều chính vì thế, tôi luôn phải cố gắng rèn luyện bản thân mỗi ngày để ngày càng hoàn thiện.
Sở thích và niềm mơ ước sẽ luôn đi cạnh chúng ta, nó thúc dục ý chí và bản lĩnh của chúng ta mỗi ngày, chính vì vậy, luôn luôn học hỏi, cố gắng rèn luyện bản thân là điều rất cần thiết và nên thực hiện. Chỉ có việc học, đọc và tư duy mới giúp chúng ta hiểu được nhiều điều từ cuộc sống này, mỗi chúng ta phải ý thức được trách nhiệm cũng như giá trị của bản thân, để từ đó làm được những điều có giá trị và ý nghĩa nhất mà cuộc sống của chúng ta đang cần.
Ai ai cũng đều có ước mơ và những thú vui của riêng mình, nhưng đối tôi niềm vui của tôi là được đọc những cuốn sách mà mình thích mỗi ngày.
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Cảm nhận về mùa thu
- Cảm nhận về ngày khai trường
- Cảm nhận về nhân vật An Dương Vương
- Cảm nhận về nhân vật Huấn Cao
- Cảm nhận về nhân vật Lão Hạc
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều