10+ Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con (điểm cao)

Bài văn Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

Dàn ý Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con

a) Mở bài:

+ Giới thiệu bài thơ Bài học đầu cho con, tác giả Đỗ Trung Quân.

+ Đôi nét về chủ đề bài thơ: Quê hương có vai trò không thể thiếu trong đời sống tâm hồn của mỗi con người.

b) Thân bài:

- Vai trò quan trọng của quê hương trong đời sống tinh thần của con người:

+ Quê hương bao hàm những yếu tố vật chất như làng, xóm, cây đa, bến nước,… vừa bao hàm những giá trị truyền thống văn hóa, phong tục, tập quán. Mỗi người đều được sinh ra trong điều kiện vật chất tinh thần ấy.

+ Con người lớn lên còn có những yếu tố tinh thần như gia đình, bạn bè, hàng xóm,… và tình yêu quê hương.

+ Mỗi người đều thừa hưởng những giá trị tinh thần vật chất của quê hương, góp phần hình thành nhân cách, lối sống của mỗi người.

- Thể hiện tình cảm với quê hương, mỗi người cần làm gì?

+ Phải yêu mến, tự hào về quê hương mình, nơi mình sinh ra, chứa đựng tuổi thơ, gia đình và người thân.

+ Hành động cụ thể: phấn đấu học tập, làm việc,.. làm rạng danh quê hương.

- Lần lượt phân tích các khía cạnh nội dung và nghệ thuật của bài thơ bằng cách lồng ghép:

+ Biện pháp so sánh, liệt kê quê hương là những thứ bình dị, thân quen, gắn bó với cuộc đời của mỗi con người: vàng hoa bí, tím giậu mồng tơi, con diều biếc…

Người đọc cảm nhận được quê hương không trừu tượng xa lạ mà gần gũi, thân thiết với tuổi thơ, tình yêu quê hương của tác giả chân thành, mộc mạc….

+ Phép điệp ngữ “quê hương” là nhấn mạnh tình yêu quê hương đất nước, niềm tự hào về quê hương của tác giả. Nhắc nhở mỗi người hãy biết trân trọng, yêu mến gắn bó với quê hương

c) Kết bài:

+ Đánh giá bài thơ, tài năng của tác giả

+ Liên hệ bản thân.

Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con - mẫu 1

Đỗ Trung Quân là một người lãng mạn và đầy chất nghệ sĩ, thơ anh luôn mang đến một cảm giác thú vị, mới lạ. Quê hương là một nhạc phẩm nổi tiếng trong thập niên 1990 do Giáp Văn Thạch phổ từ bài thơ “bài học đầu cho con”. Bài thơ được tác giả viết vào năm 1986 làm quà sinh nhật cho Quỳnh Anh con gái của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Khi phổ nhạc từ bài thơ Giáp Văn Thạch đã đổi tựa thành “quê hương” một bản nhạc nổi tiếng trong nước mà còn lan tỏa đi xa gợi nhớ hình ảnh thân yêu của quê nhà với những vẻ đẹp ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng mỗi chúng ta.

“Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều”

Mở đầu bài thơ là câu hỏi ngây thơ, đầy ngọt ngào của người con “quê hương là gì hở mẹ”. Câu hỏi tu từ được lặp lại hai lần trong một khổ thơ nhấn mạnh sự khao khát và mong mỏi nhận lại đời đáp của mẹ. Chỉ đơn thuần là câu hỏi ngây thơ của một đứa trẻ nhỏ nhưng nó chất chứ đầy suy tư, tạo lên cảm giác sâu lắng. Hai tiếng “quê hương” nghe thật rộng lớn, xa vời khiến ta phải lắng lòng suy nghĩ quê hương là gì? Quê hương đơn giản là nơi chúng ta được sinh ra, là nơi ta một lòng nhớ về những ký ức, những hình ảnh đẹp của tuổi thơ, nơi những lời ru ngọt ngào của mẹ, nơi dạy ta biết chữ, dạy ta biết cách yêu thương. Để giãi bày hết những thắc mắc trong lòng về định nghĩa quê hương, bài thơ “bài học đầu của con” đã cho ta những ký ức, những định nghĩa chân thực nhất về quê hương:

“Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay”

Hình ảnh “chùm khế ngọt” tượng trưng cho những người thân, những người luôn dành tình cảm dành những gì tốt đẹp nhất cho chúng ta. Đó là nơi cho ta nguồn sống, nuôi lớn ta mỗi ngày dạy ta cách sống, cách làm người, cách biết yêu thương. Quê hương là đường đi học, là hành trình mỗi ngày đến trường trên con đường rợp bướm vàng bay. Qua những hình ảnh đó làng quê hiện lên thật yên bình, ấm áp, luôn nâng đỡ chúng ta đến với thành công.

“Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông”

Quê thương gắn liền với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ là nơi con diều biếc thả trên đồng. “Diều” là hình ảnh gắn liền với tuổi thơ vui vẻ của mỗi người, tạo nên một không gian bình yên, với những niềm vui đơn giản nhưng là những kỷ niệm theo chân con mãi cuộc đời. Quê hương còn là “con đò nhỏ”, là những hình ảnh thật quen thuộc bình dị nơi chốn làng quê Việt Nam.

“Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè”

Quê hương gắn liền với “cầu tre nhỏ”, nó được ví như người mẹ với chiếc nón lá nghiêng tre. Tác giả nhấn mạnh quê hương là vòng tay ấm áp che chở và nuôi lớn mỗi chúng ta, nếu ai không nhớ quê hương thì sẽ không lớn nổi thành người. Bởi mỗi khi gặp khó khăn, vấp ngã chỉ có quê hương cho ta tình yêu to lớn như tình yêu của mẹ che chở nâng bước con, tạo hành trang vững chắc để con bước vào đời.

“Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi”

Và quê hương cũng chính là “hoa vàng bí”, “là hồng tím giậu mồng tơi”, là những bông “hoa dâm bụt”, đặc biệt là “sắc trắng tinh khôi của hoa sen” những điều vô cùng giản dị và thân thương gắn liền với chốn thôn quê Việt Nam. Cuộc sống chốn thôn quê gắn liền với đêm trăng tỏ, với tiếng ếch kêu với muôn vàn vẻ đẹp của thiên nhiên, khiến cho ta như đắm chìm vào một miền ký ức tươi đẹp. Kết thúc bài thơ Trần Trung Quân nhắc nhở mỗi người về nỗi nhớ quê hương, nhớ về cội nguồn, nhớ nơi sinh ra và nuôi ta trưởng thành. Quê hương là người mẹ hiền, là vòng tay ấm luôn dang rộng đón chào ta trở về. Quê hương còn là nơi soi đường dẫn lối, là nơi giúp những con người khó khăn tìm về chốn bình yên

“Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ...

Sẽ không lớn nổi thành người.”

Quê hương như vòng tay ấm áp của người mẹ hiền, hình ảnh so sánh ấy mang ý nghĩa đặc biệt sâu sắc. Hình ảnh quê hương gắn liền với mẹ hiền, nơi sinh ra, nơi nuôi dưỡng dạy, cho ta những bài học giống như cách mẹ hiền sinh ra và nuôi lớn ta trưởng thành. Vì vậy nếu ai không nhớ về quê hương, không nhớ về cội nguồn của mình thì sẽ không lớn nổi thành người. Lời thơ nhắc nhở chúng ta về lối sống “uống nước nhớ nguồn”, dù có đi đâu xa phải luôn nhớ về quê hương, hãy luôn sống có ích, sống vì quê hương bởi quê hương chính là mẹ, mẹ chính là quê hương.

Bài thơ “bài học đầu cho con” được Đỗ Trung Quân đưa các hình ảnh quê hương gần gũi quen thuộc cùng nghệ thuật lặp từ, lặp cấu trúc và các biện pháp liệt kê rất đặc sắc. Lời thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển mang đến những cảm xúc lắng động trong lòng người đọc. Tác phẩm là một bài ca hay viết về quê hương đất nước. Quê hương mang cho ta cảm xúc yên bình nhẹ nhàng. Khép lại lời thơ Đỗ Trung Quân đã để lại nỗi vấn vương mãi trong tâm hồn mỗi bạn đọc, bài ca ngân vang mãi với thời gian.

Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con - mẫu 2

Bài học đầu cho con được đăng trên báo Khăn quàng đỏ năm 1986 và nhanh chóng được đông đảo bạn bè mến mộ. Ban đầu bài thơ được làm trong phạm vi nhỏ hẹp dành để tặng Quỳnh Anh, con của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh cũng là người bạn thân thiết của tác giả Đỗ Trung Quân. Về sau những lời thơ ngọt ngào, da diết đặc biệt là tình yêu quê hương đất nước sâu nặng được tác giả gửi gắm đã khiến Bài học đầu cho con trở thành một trong những bài thơ nổi tiếng được rất nhiều người yêu thích.

Trở đi trở lại trong bài thơ là hình ảnh của quê hương trong thắc mắc của đứa trẻ. Có lẽ hai tiếng quê hương với nhiều người nhất là con trẻ còn rất xa vời, trừu tượng và khó lý giải. Đến với bài thơ này nhà thơ Đỗ Trung Quân đã có những cắt nghĩa, lý giải rất đơn giản và cụ thể về quê hương đất nước của mình. Quê hương không phải điều gì xa vời, trừu tượng, quê hương là những thứ vô cùng đơn giản và bình dị, chính là những thứ xung quanh ta.

Mở đầu bài thơ tác giả sử dụng câu hỏi tu từ đầy ngọt ngào “quê hương là gì hở mẹ; quê hương là gì, mẹ ơi” Câu hỏi được lặp đi lặp lại hai lần nhấn mạnh khát khao và mong mỏi của đứa trẻ, muốn được lý giải về hình ảnh của quê hương đất nước. Quê hương là gì? Quê hương chính là nơi ta sinh ra, khi đi xa ta luôn nhớ về về những kỷ niệm và hình ảnh thân thuộc nhất. Quê hương hiện ra qua tiếng hát, lời ru của bà và của mẹ. Thế nên nhà thơ đã có những lý giải thật đơn giản về quê hương.

Biện pháp tu từ so sánh và điệp ngữ, liệt kê đã lý giải quê hương thân thuộc và bình dị ở xung quanh ta. Quê hương là chùm khế ngọt, quê hương là đường đi học, là con diều biếc, là con đò nhỏ, là vàng hoa bí, dậu mồng tơi, là đôi bờ dâm bụt… trong lý giải của nhà thơ hình ảnh quê hương gần gũi thân quen, là cuộc sống và tuổi thơ của mỗi người, gắn với cuộc đời của mỗi người. Là chùm khế ngọt thơm mát để con trèo hái mỗi ngày; là con đường quen thuộc đưa con tới trường; là cánh diều tuổi thơ chở bao ước mơ của con trẻ; là con đò đưa khách sang sông. Không những thế quê hương còn bình dị đến nỗi là màu hoa của bí, của dậu mồng tơi mẹ trồng, là bông sen trắng tinh khôi ngoài ruộng, trên bờ ao… Đâu có gì trừu tượng đâu, những định nghĩa, so sánh về quê hương khiến người đọc mỗi người cảm nhận được quê hương thân thuộc, gắn bó với cuộc đời của mỗi con người biết bao nhiêu. Thế nên mỗi chúng ta lại càng phải yêu thương, trân trọng và gắn bó với quê hương nhiều hơn

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước bên sông

Điệp ngữ quê hương là trở đi trở lại trong tất cả các khổ thơ, như muốn khẳng định nhiều nghĩa của nó. Đỗ Trung Quân không thể tóm tắt khái niệm quê hương là gì, vì nó có vô số ý nghĩa. Với mỗi người, quê hương là ký ức, là tâm hồn, là nỗi nhớ, là nỗi nhớ không thể rời xa. gắn bó với quê hương thật tuyệt vời, còn có tình yêu thương, bạn bè, gia đình, thầy cô, … phép điệp ngữ còn nhấn mạnh tình yêu quê hương đất nước tha thiết của tác giả, niềm tự hào về mảnh đất nơi mình đã sinh ra, trưởng thành khôn lớn nên người. Thể hiện với mỗi người quê hương là ký ức, tâm hồn, nỗi nhớ không thể rời xa.

Đoạn thơ cuối giống như một lời nhắc nhở mỗi người hãy luôn nhớ về quê hương yêu dấu của mình. Nhà thơ tiếp tục sử dụng hình ảnh so sánh

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Nhà thơ ví quê hương như người mẹ luôn dang rộng vòng tay ôm lấy đàn con thơ trở về. Kể cả khi không có nhà thì quê hương vẫn bảo vệ con giống trước những bão tố, mưa giông ngoài kia. Quê hương ở đây cũng chính là hình ảnh người mẹ, luôn luôn hy sinh vì con cái? Quê hương còn là vầng trăng, soi sáng lối đi, dẫn dắt chúng ta đi đến muôn nơi, luôn đồng hành cùng chúng ta trên mọi nẻo đường. Quê hương với mỗi người là duy nhất, cũng như mẹ chúng ta, chỉ có một người mẹ duy nhất trong đời. Đỗ Trung Quân còn nhấn mạnh rằng

Quê hương nếu ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người

Câu thơ cuối giống như một lời nhắc nhở, cảnh tỉnh con người phải luôn biết ơn quê hương, trân trọng quê hương, nếu không biết ơn quê hương, tức là quên đi cội nguồn thì sẽ không bao giờ lớn khôn thành người được.

Bài thơ sử dụng hình ảnh quen thuộc, bình dị nhất, với giọng điệu ngân nga, dạt dào, tha thiết, nhắc nhở mỗi chúng ta về quê hương, gắn bó và thân thuộc đối với mỗi cuộc đời. Biết ơn quê hương mỗi người đều phấn đấu rèn luyện, học hành chăm chỉ để xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.

Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con - mẫu 3

Mỗi con người khi sinh ra trên thế giới này đều có cho mình một mảnh đất gắn bó suốt cả thời ấu thơ, chính là quê hương yêu dấu- nơi mà dù cho ta có đặt bước chân đến bao nhiêu vùng trời mới lạ thì nơi ấy vẫn để lại nhớ, lại thương trong lòng. Nghĩ về quê hương, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết nên những dòng đầy cảm xúc, thi phẩm Bài học đầu cho con dường như đã được chắp bút bởi lòng nhiệt thành của một trái tim yêu quê hương cháy bỏng, đem đến cho bạn đọc những suy tư dạt dào mà sâu lắng vể mảnh "đất quý, đất yêu" của chính bản thân mình.

"Thơ khởi phát từ lòng người" nên cảm xúc trong thơ bao giờ cũng gần gũi, chân thành nhưng không thô mộc, giản dị mà chẳnng giản đơn. Lời thơ Bài học đầu cho con có lẽ là tiếng nói đầu tiên phát ra từ cõi lòng thi sĩ khi nghĩ về quê hương:

"Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều"

Được mở đầu bằng câu hỏi tu từ khiến lời thơ trở nên mềm mại, uyển chuyển, dễ dàng khơi gợi cảm xúc ở người đọc, người nghe. Bằng những trải nghiệm, chiêm nghiệm của bản thân, nhà thơ đã đưa ra cách lý giải định nghĩa quê hương đầy mới mẻ. Hai chữ "quê hương" thoáng nghe thì có vẻ như là xa xôi, trừu tượng lắm, nhưng thực chất nó vẫn luôn hiển hiện trong đời sống thường nhật, vẫn luôn gắn bó mật thiết với đời sống của tất cả chúng ta. Quê hương luôn ở trong tim mỗi người, nên bao giờ xa quê người ta cũng đều nhớ.

Trong lòng ta, quê hương như đã chiếm một mảnh hồn riêng, để mỗi lần nghĩ đến ta đều có thể nâng niu khung trời cảm xúc ấy mà sống lại những kỉ niệm thời niên thiếu:

"Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay"

Phép liệt kê "chùm khế, đường đi học, bướm vàng bay" tái hiện lại nhiều khoảnh khắc ta đùa vui trên quê hương, khoảng thời gian thơ ngây mà vô tư, hồn nhiên đến lạ. Đồng thời, đó còn là những hình ảnh mang ý nghĩa sâu xa. Hình ảnh "chùm khế ngọt" tượng trưng cho những gì quê hương đem đến cho ta, quê hương như người mẹ luôn dang rộng vòng tay yêu thương ta bằng tấm lòng chân thành rộng mở, luôn cho ta nguồn sống, nuôi lớn ta mỗi ngày. Mỗi sáng tinh sương bước đến trường trên con đường quê hương, từng cảnh vật cứ làm cho tâm hồn mỗi đứa trẻ trở nên nhộn nhịp, vui tươi đến lạ, thơ mộng thay những cánh bướm vàng tỏa khắp nẻo đường, thu hút bước chân non.

Nói "Nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên thi sĩ" thực không sai khi mà bằng trái tim yêu quê hương tha thiết, Đỗ Trung Quân đã làm nên những vần thơ giản dị mà ấm tình thương yêu:

"Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông"

Phép điệp cấu trúc "Quê hương là" tạo cho lời thơ âm hưởng vui tươi. Quê hương gắn liền với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, là nơi mỗi đứa trẻ tinh nghịch, hồn nhiên đem con diều biếc thả trên cánh đồng mênh mông. Cánh diều là hình ảnh đã quá quen thuộc và gắn liền với khoảng trời tuổi thơ vui vẻ của mỗi người, tạo nên một không gian bình yên đong đầy thương nhớ. Quê hương luôn khơi gợi những niềm vui đơn giản nhưng cũng là những kỷ niệm theo chân ta dọc mãi cuộc đời.

Tiếng thơ trôi giữa cuộc đời làm xanh những tâm hồn héo úa, làm mát những trái tim khô cằn:

"Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè"

Quê hương gắn liền với "cầu tre nhỏ", gắn liền với những nhịp bước chân của người mẹ với "nón lá nghiêng che" - hình ảnh mãi khắc sâu trong kí ức mỗi đứa con thơ, khiến cho mai sau dù có bao năm xa xứ vẫn in hằn trong kí ức. Quê hương còn gắn liền với cả mùi hương- "hương hoa đồng cỏ nội", thứ mùi đặc trưng riêng không dễ gì trộn lẫn. Sau này khi bước trên con đường trở thành người lớn, lòng con sẽ được tiếp thêp sức mạnh khi nghĩ về quê hương. Cuộc sống chốn thôn quê gắn liền với muôn vàn vẻ đẹp của thiên nhiên, khiến cho ta như đắm chìm vào một miền ký ức tươi đẹp.

Thi sĩ khi viết gói tâm tình trong thơ, người đọc mở ra lại thấy chính tâm tình của mình trong đó:

"Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ..

Sẽ không lớn nổi thành người."

Tình yêu quê hương là một tình cảm thiêng liêng và sâu đậm, chảy trong huyết quản và tiềm thức của mỗi người. Quê hương chính là người chứng kiến ta sinh ra, lớn lên, và dõi theo quá trình trưởng thành của mỗi chúng ta. Quê hương qua ngòi bút Đỗ Trung Quân không chỉ là mảnh đất vô tri mà dường như đã trở thành sinh thể sống. Khi xa quê ai cũng đau đáu hướng về cội nguồn mà thương nhớ. Dù đi đâu xa, dù có ở phương xa, người nào cũng nhớ về quê hương của mình. Quê hương như một người mẹ nhân hậu ôm ấp ta và cho ta những gì tốt đẹp nhất.

Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con - mẫu 4

"Người thi sĩ nâng niu bầu cảm xúc/ Của mây trời đúc lại mấy lời hoa". Những cảm xúc đời thường nhất vẫn luôn đi vào thơ ca theo cách đầy dung dị, mộc mạc mà thắm đượm chân tình. Mỗi con người khi sinh ra trên thế giới này đều có cho mình một mảnh đất gắn bó suốt cả thời ấu thơ, chính là quê hương yêu dấu. Nghĩ về quê hương, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết nên những dòng đầy cảm xúc, thi phẩm Bài học đầu cho con thể hiện lòng yêu quê hương nồng cháy, đem đến cho bạn đọc thật nhiều những suy tư.

Một cây bút từng viết "Hãy xúc động hồn thơ cho ngọn bút có thần". Đỗ Trung Quân với cái hồn xúc động mãnh liệt trào dâng đã đem lại những dòng đầy cảm xúc khi nghĩ về quê hương:

"Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều"

Trong cuốn sách Hoàng Tử Bé có câu "Người ta chỉ có thể nhìn thấy bằng trái tim, con mắt thường mù lòa trước những điều cốt tử". Chính trái tim với những nhịp đập thắm tình mới rạo rực băn khoăn tìm câu trả lời cho câu hỏi "Quê hương là gì?". Bằng những chiêm nghiệm của bản thân, nhà thơ đã đưa ra cách lý giải định nghĩa quê hương đầy mới mẻ. Hai chữ "quê hương" thoáng nghe thì có vẻ như là xa xôi, trừu tượng lắm, nhưng thực chất nó vẫn luôn hiển hiện trong đời sống thường nhật, vẫn luôn gắn bó mật thiết với đời sống của tất cả chúng ta. Quê hương luôn ở trong tim mỗi người, nên bao giờ xa quê người ta cũng đều nhớ.

Một nữ sĩ từng viết "Sẽ chẳng bao giừo ta gặp lại mình như chiều nay", và có lẽ sẽ chẳng bao giờ ta bắt gặp được những vần thơ về quê hương dung dị mà chân tình đến thế:

"Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay"

Trong lòng ta, quê hương như đã chiếm một mảnh hồn riêng, để mỗi lần nghĩ đến ta đều có thể nâng niu khung trời cảm xúc ấy mà sống lại những kỉ niệm thời niên thiếu Phép liệt kê "chùm khế, đường đi học, bướm vàng bay" tái hiện lại nhiều khoảnh khắc ta đùa vui trên quê hương, khoảng thời gian thơ ngây mà vô tư, hồn nhiên đến lạ. Đồng thời, đó còn là những hình ảnh mang ý nghĩa sâu xa. Hình ảnh "chùm khế ngọt" tượng trưng cho những gì quê hương đem đến cho ta, quê hương như người mẹ luôn dang rộng vòng tay yêu thương ta bằng tấm lòng chân thành rộng mở, luôn cho ta nguồn sống, nuôi lớn ta mỗi ngày. Mỗi sáng tinh sương bước đến trường trên con đường quê hương, từng cảnh vật cứ làm cho tâm hồn mỗi đứa trẻ trở nên nhộn nhịp, vui tươi đến lạ, thơ mộng thay những cánh bướm vàng tỏa khắp nẻo đường, thu hút bước chân non.

Nói "Người nghệ sĩ miệt mài lặn sâu vào bể cuộc đời góp nhặt những tuyệt tác tươi hun đúc nên hòn ngọc văn chương" thực không sai khi mà bằng trái tim ấm tình quê hương, tha thiết với cuộc sống đời thường, Đỗ Trung Quân đã làm nên những vần thơ giản dị mà ấm tình thương yêu:

"Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông"

Phép điệp cấu trúc "Quê hương là" tạo cho lời thơ âm hưởng vui tươi. Quê hương gắn liền với những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, là nơi mỗi đứa trẻ tinh nghịch, hồn nhiên đem con diều biếc thả trên cánh đồng mênh mông. Cánh diều là hình ảnh đã quá quen thuộc và gắn liền với khoảng trời tuổi thơ vui vẻ của mỗi người, tạo nên một không gian bình yên đong đầy thương nhớ. Quê hương luôn khơi gợi những niềm vui đơn giản nhưng cũng là những kỷ niệm theo chân ta dọc mãi cuộc đời.

Tiếng thơ trôi giữa cuộc đời làm xanh những tâm hồn héo úa, làm mát những trái tim khô cằn:

"Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè"

Quê hương gắn liền với "cầu tre nhỏ", gắn liền với những nhịp bước chân của người mẹ với "nón lá nghiêng che" - hình ảnh mãi khắc sâu trong kí ức mỗi đứa con thơ, khiến cho mai sau dù có bao năm xa xứ vẫn in hằn trong kí ức. Quê hương còn gắn liền với cả mùi hương- "hương hoa đồng cỏ nội", thứ mùi đặc trưng riêng không dễ gì trộn lẫn. Sau này khi bước trên con đường trở thành người lớn, lòng con sẽ được tiếp thêp sức mạnh khi nghĩ về quê hương. Cuộc sống chốn thôn quê gắn liền với muôn vàn vẻ đẹp của thiên nhiên, khiến cho ta như đắm chìm vào một miền ký ức tươi đẹp.

Thi sĩ khi viết gói tâm tình trong thơ, người đọc mở ra lại thấy chính tâm tình của mình trong đó:

"Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ..

Sẽ không lớn nổi thành người."

Tình yêu quê hương là một tình cảm thiêng liêng và sâu đậm, chảy trong huyết quản và tiềm thức của mỗi người. Quê hương chính là người chứng kiến ta sinh ra, lớn lên, và dõi theo quá trình trưởng thành của mỗi chúng ta. Quê hương qua ngòi bút Đỗ Trung Quân không chỉ là mảnh đất vô tri mà dường như đã trở thành sinh thể sống. Khi xa quê ai cũng đau đáu hướng về cội nguồn mà thương nhớ. Dù đi đâu xa, dù có ở phương xa, người nào cũng nhớ về quê hương của mình. Quê hương như một người mẹ nhân hậu ôm ấp ta và cho ta những gì tốt đẹp nhất.

Văn chương chân chính từ bao đời nay vẫn luôn nâng tầm giá trị nhân sinh theo dòng chảy của lịch sử. "Bài học đầu cho con" chính là một tác phẩm văn chương như thế. Được xây nên từ các hình ảnh quê hương gần gũi quen thuộc cùng nghệ thuật lặp từ, lặp cấu trúc và các biện pháp liệt kê rất đặc sắc. Lời thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển mang đến những cảm xúc lắng động trong lòng người đọc. Tác phẩm là một bài ca hay viết về quê hương đất nước. Bài thơ khép lại đã để lại nỗi vấn vương mãi trong tâm hồn mỗi bạn đọc, bài ca ngân vang mãi với thời gian.

Cảm nhận về bài thơ Bài học đầu cho con - mẫu 5

Quê hương từ xưa đến nay đã là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, là mảnh đất màu mỡ cho các thi ca, thi sĩ Việt Nam. Tác giả Đỗ Trung Quân cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Trong bài thơ “Bài học đầu cho con” tác giả miêu tả quê hương một cách thân thuộc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. sử dụng vô số hình ảnh và cây cối để người đọc hình dung về quê hương mình trong cảm xúc dâng trào:

“Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày.

Quê hương là con đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương nếu ai không nhớ

…”

Mở đầu bài thơ, tác giả đặt một câu hỏi tu từ đầy ngọt ngào “quê hương là gì, mẹ ơi”. Câu hỏi được lặp lại hai lần, để nhấn mạnh sự mong mỏi và khao khát của tác giả. Đây vốn đơn thuần chỉ là một câu hỏi đầy ngây ngô của một đứa trẻ nhỏ, nhưng tại sao nó lại nặng nề đến vậy? Không phải khi còn bé chúng ta vẫn thường hay hỏi bố mẹ mình những câu hỏi như: Quê hương là gì?

Quê hương là nơi ta sinh ra, khi ra đi ta luôn nhớ về những kỉ niệm và hình ảnh của nơi đó. Chẳng phải từ thuở mới lọt lòng sinh ra qua những lời ru tiếng hát của bà, của mẹ đã dạy ta phải yêu đất nước của mình. Chỉ khi phân tích bài thơ “Bài học đầu cho con” của Trung Quân, chúng ta mới xúc động bởi những kỷ niệm về cội nguồn mang lại. Câu thơ như như lời trả lời

“Đất nước là chùm khế ngọt”

Đất nước là nơi nuôi dưỡng ta và che chở ta trước mọi khó khăn của cuộc sống. Hình ảnh chùm khế ngọt ở đây là những người thân, luôn tình cảm, ngọt bùi với ta. Đây là nguồn sống nuôi sống chúng ta hàng ngày, dạy dỗ chúng ta nên người. Cuộc sống trên quê hương là nơi no ấm, tự do, đùm bọc, nâng đỡ chúng ta thành công.

Quê hương còn là những cánh diều xanh biếc thuở ấu thơ, quê hương là con đò nhỏ nhẹ nhàng xuôi theo dòng sông quê hương là chiếc cầu tre nhỏ, mẹ về nón lá là hương hoa đồng nội bay trong giấc mơ một đêm hè. Quê hương là một chuỗi ký ức, là tuổi thơ hạnh phúc của mỗi người, là nơi mỗi chiều chăn trâu em thả diều trên cánh đồng. Tuổi thơ ở một vùng quê yên tĩnh và an toàn, mọi thứ đều đơn giản và vui vẻ. Kỉ niệm quê hương trong em còn là những cánh đồng bát ngát, nhuộm màu vàng của lúa chín thơm.

Quê hương còn là hình ảnh nón lá, dòng sông, cánh diều, cây cầu tre thân thuộc và bình dị ở các vùng quê Việt Nam. Cụm từ “quê hương là” được lặp lại nhiều lần, như muốn khẳng định nhiều nghĩa của nó. Đỗ Trung Quân không thể tóm tắt khái niệm quê hương là gì, vì nó có vô số ý nghĩa. Với mỗi người, quê hương là ký ức, là tâm hồn, là nỗi nhớ, là nỗi nhớ không thể rời xa. gắn bó với quê hương thật tuyệt vời, còn có tình yêu thương, bạn bè, gia đình, thầy cô, …

Trong đoạn thơ tiếp tác giả liệt kê một loạt những hình ảnh thiên nhiên quê hương mình như hoa bí, hoa dâm bụt, hoa râm bụt, hoa sen. làm trung quan chi tiết từng loài cây, để nhấn mạnh những kỉ niệm, những kỉ niệm luôn hiện hữu. Hình ảnh quê hương muôn màu, muôn hoa đua nở, tươi vui hơn bất cứ nơi đâu. tuy nhiên, khác với những thứ khác, đối với quê hương, mỗi người chỉ có một. Quê hương là duy nhất, bạn chỉ sinh ra một lần, ai rồi cũng sẽ có nơi để trở về.

Đoạn thơ cuối như một lời nhắc nhở chúng ta rằng hãy luôn nhớ về quê hương. Nhà thơ ví quê hương như một người mẹ, dang vòng tay rộng rãi, ấm áp để đón lấy đàn con thơ trở về. Kể cả khi không có nhà, quê hương vẫn bảo vệ con khỏi bão tố, mưa sa ngoài kia. Quê hương ở đây hay chính là hình ảnh người mẹ, luôn luôn hy sinh vì con cái? Quê hương còn là vầng trăng, soi sáng lối đi, dẫn dắt chúng ta đi đến muôn nơi. Vầng trăng ở trên cao vui, buồn cùng ta, luôn luôn đồng hành. Quê hương duy nhất chỉ, cũng như mẹ chúng ta, chỉ có một người mẹ duy nhất trong đời. Đỗ Trung Quân còn nhấn mạnh rằng

“Quê hương có ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người”

Quê hương được so sánh ngang hàng với hình ảnh người mẹ Việt Nam vĩ đại. Khi lớn lên, rời xa quê hương, rời xa vòng tay ấm áp của mẹ để bước vào đời mà lại không nhớ về quê hương cũng giống như chối bỏ sự chăm sóc của mẹ. Chính nơi đây đã nuôi chúng ta lớn khôn, trưởng thành để chống chọi với đời đầy bão giông. Thì thật bất hiếu, có lỗi với công ơn dưỡng duc, sinh thành. Câu thơ cuối như lời cảnh tỉnh, nhắc nhở nếu cứ tiếp tục sống như vậy cả cuộc đời này họ sẽ mãi chẳng bao giờ trở thành một công dân có ích cho cộng đồng, cho xã hội này.

Qua bài thơ “Bài học đầu cho con” của Đỗ Trung Quân để thấy hình ảnh quen thuộc, thân thương nhất. Dù có đi đến bất cứ đâu, chúng ta luôn có 1 quê hương để trở về, luôn bên cạnh chở che. Sống với quê hương, chúng ta được là chính mình, yên lặng, giản dị, đơn giản nhất. Cụm từ “quê hương là” được lặp lại rất nhiều lần, khẳng định đa nghĩa về khái niệm của nó. Không thể tổng kết lại khái niệm quê hương là gì, bởi có vô số ý nghĩa.

Đối với mỗi người, quê hương là cả ký ức, linh hồn, thương nhớ, thậm chí là không thể rời xa. Sự gắn bó của quê hương thật kỳ diệu, cũng chính nơi đó có tình thương, có bạn bè, người thân, thầy cô, …

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học