10+ Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi (điểm cao)
Bài văn Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.
Dàn ý Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi
a) Mở bài: Giới thiệu khái quát về tác giả Tố Hữu và tác phẩm Bầm ơi
b) Thân bài:
+ Mặc dù đã rời xa mảnh đất quê hương ân nghĩa nhưng trong tim tác giả chưa bao giờ thôi nhớ mong về người mẹ thân thương tần tảo sớm hôm nuôi dưỡng, che chở mình trong những ngày cách mạng khó khăn.
+ Hình ảnh người mẹ già run rẩy “ra ruộng cấy”, chân thì “lội dưới bùn”, tay thì “cấy mạ non” trong tiết trời mùa đông lạnh lẽo, heo hút khiến cho người con không khỏi xót thương
+Trong chiến tranh, khi đất nước vẫn còn gian khổ, khó khăn, những người vợ, người mẹ đã trở thành hậu phương vô cùng vững chãi
+ Con ra “tiền tuyến xa xôi” mang theo cả tình yêu nước lẫn tình yêu bầm
+ Con đi lần này cũng chẳng dám hứa bao giờ sẽ trở về, nhưng con dám hứa con sẽ chiến đấu hết mình, cố gắng đánh đuổi quân thù, mang tự do, hòa bình về cho đất nước
c) Kết bài: Nêu cảm nghĩ sau khi đọc tác phẩm
Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi - mẫu 1
“Bầm ơi” một trong những sáng tác nổi tiếng của Tố Hữu, bài thơ được rút từ tác phẩm Việt Bắc, ra đời trong dịp tác giả có cơ hội cùng đoàn văn nghệ sĩ về công tác tại xã Gia Điền, Phú Thọ. Ở đây, cụ Gái- người dân địa phương, cụ đã tiếp đón đoàn của nhà thơ rất chân thành, cụ còn nhường giường và không gian trên nhà cho đoàn ở và sinh hoạt, còn mình thì chuyển xuống bếp ở. Cụ chăm sóc đoàn bằng cả tấm lòng và tình yêu thương, xúc động trước tình cảm của cụ, nhà thơ đã viết nên tác phẩm đề bày tỏ lòng biết ơn dành cho cụ.
Ngay từ những câu thơ đầu tác giả đã đặt ra một câu hỏi tu từ:
“Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…”
Mặc dù đã rời xa mảnh đất quê hương ân nghĩa sâu nặng nhưng từ lâu nhưng trong tim tác giả chưa bao giờ thôi nhớ mong về người mẹ thân thương tần tảo sớm hôm nuôi dưỡng, che chở mình trong những ngày cách mạng khó khăn. Có lẽ không chỉ nhà thơ mà tất cả chúng ta khi đi xa cũng đều có nỗi nhớ mẹ tha thiết như thế nhưng lại chẳng biết biểu đạt như thế nào và cuối cùng cũng chỉ dám thầm thương trong lòng.
“Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!”
Không biết giờ này mẹ ở nhà ra sao, tiếng gọi “Bầm ơi” đầy thân thương, xúc động của một người con xa xứ. Nhớ về hình ảnh người mẹ già run rẩy “ra ruộng cấy”, chân thì “lội dưới bùn”, tay thì “cấy mạ non” trong tiết trời mùa đông lạnh lẽo, heo hút khiến cho người con không khỏi xót thương. Đáng lẽ ra sau cả đời khó nhọc, mẹ phải được con cái phụng dưỡng, được nghỉ ngơi an hưởng tuổi già ấy vậy mà vì cách mạng, vì thương những đứa con vất vả chiến đấu trên chiến trường khốc liệt, bởi vậy mẹ đã chẳng quản ngại khó khăn vất vả, mẹ vẫn chăm chỉ làm việc để cùng các con chiến đấu, vẫn một lòng vì tổ quốc thân yêu. Mẹ cũng chính là biểu tượng cho vẻ đẹp, cho đức tính hy sinh cao cả, chịu thương chịu khó cả một đời của người phụ nữ Việt Nam.
Đặc biệt là trong chiến tranh, khi đất nước vẫn còn gian khổ, khó khăn, những người vợ, người mẹ đã trở thành hậu phương vô cùng vững chãi, là nguồn động lực to lớn cho các chiến sĩ yên tâm ra trận:
“Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.”
Con ở nơi chiến trường xa xôi, ngày đêm vẫn thầm cầu nguyện cho bầm được yên vui. Thương bầm con chẳng muốn xa đâu nhưng cũng không thể ngồi yên chứng kiến cảnh nước mất nhà tan vậy nên con đành dứt áo ra đi cống hiến mình cho sự nghiệp nước nhà. Và bầm ơi, cho dù con có “đi trăm núi ngàn khe” nhưng cũng chẳng bằng “muôn nỗi tái tê lòng bầm”, con đi “đánh giặc mười năm” cũng chẳng bằng những “khó nhọc đời bầm sáu mươi”. Hiểu được tâm trạng của những con phải xa mẹ, nhà thơ thay lời để gửi gắm tới các mẹ rằng “Thương con bầm chớ lo nhiều bầm nghe”. Đó là lời thủ thỉ, dặn dò dịu dàng mà nhà thơ muốn gửi tới những người mẹ già ngày ngày luôn mong mỏi đứa con của mình.
Con ra “tiền tuyến xa xôi” mang theo cả tình yêu nước lẫn tình yêu bầm. Con biết là đoạn đường phía trước sẽ rất khó khăn, gian khổ nhưng bên cạnh vẫn luôn có những đồng đội cùng con đồng hành trên mọi nẻo đường, nên bầm cứ yên tâm bầm nhé!
“Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…”
Con đi lần này cũng chẳng dám hứa bao giờ sẽ trở về, nhưng con dám hứa con sẽ chiến đấu hết mình, cố gắng đánh đuổi quân thù, mang tự do, hòa bình về cho đất nước. Bầm ơi bầm “nhớ con” bầm đừng buồn nhé, bởi “giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm”.
Những ai đã từng phải sống trong cảnh nước mất nhà tan, mỗi người một phương chắc sẽ hiểu được cảm giác được đoàn tụ với gia đình thiêng liêng và ấm áp đến nhường nào. Bầm ở nhà với nỗi nhớ mỏi mòn, thương con da diết, và liệu sau chuyến đi này con có còn trở về nhà, về quê hương nữa hay không? Nỗi xót thương, tình yêu thương con của người mẹ vẫn luôn bao la rộng lớn làm sao.
Ngôn từ gần gũi thân thuộc, nhịp thơ nhẹ nhàng, đầm ấm, tác phẩm như một bài hát ru dịu ngọt đi vào lòng người. Qua đó, Tố Hữu đã thành công khắc họa về những gian nan, vất vả mà người phụ nữ Việt Nam phải trải qua trong thời chiến. Dẫu vậy họ vẫn luôn kiên cường, là hậu phương vững chắc, tiếp thêm sức mạnh cho các chiến sĩ bộ đội anh dũng chiến đấu đánh đuổi kẻ thù.
Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi - mẫu 2
Bầm ơi, một tác phẩm xuất sắc chiếm vị trí quan trọng trong tập Việt Bắc (1954) của danh nhân văn học Tố Hữu. Trong những năm 1947, 1948, hành trình của đoàn văn nghệ sĩ dừng chân tại Gia Điền. Tại đây, những tên tuổi như Tố Hữu, Nguyễn Đình Thi, Kim Lân, và Nguyễn Huy Tưởng đã chọn ngôi nhà của bà cụ Nguyễn Thị Gái, thôn Gốc Gạo xã Gia Điền, làm điểm dừng chân.
Bài thơ 'Bầm ơi' chính là biểu tượng của tình cảm chân thành mà nhà thơ dành cho người mẹ tận tâm này. Bà Gái, một người mẹ hiền lành và ân cần, đã cởi lòng đón tiếp các nhà văn, nhà thơ, chuyển giường lên cho họ, và tự rủ xuống bếp ngủ khi khách đến.
Nội dung của bài thơ Bầm ơi là câu chuyện về Nguyễn Thị Gái, một người mẹ vô cùng yêu thương con. Trong bức tranh miêu tả về Gia Điền - nơi đóng chân của các nhà thơ, Tố Hữu đã khắc họa sâu sắc tình cảm của mình đối với người mẹ.
Câu hỏi khẩn cấp vang lên từ đầu bài thơ: “Ai về thăm mẹ quê ta/ Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…” Dù thời gian đã qua lâu, khi con phải rời xa quê hương, tình thương mãi không phai nhạt. Bài thơ không chỉ là tác phẩm của Tố Hữu, mà còn là câu chuyện của chúng ta, những đứa con giữ mãi trong lòng niềm nhớ mẹ, chỉ biết thầm thương trong trái tim.
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Âm thanh của lời gọi 'Bầm ơi' không chỉ buồn thương mà còn ấm áp, là tình cảm của đứa con gửi đến mẹ. Hình ảnh mẹ run rẩy, lội dưới bùn trong thời tiết khắc nghiệt làm cho đứa con không kìm được nước mắt.
Mẹ thường muốn đem lại điều tốt nhất cho con. Điều này được thể hiện qua cảnh mẹ lội qua lũ lụt, không chấp nhận rời bỏ. Tố Hữu thấu hiểu tâm trạng của những đứa con có mẹ, dặn dò nhẹ nhàng: 'Thương con bầm chớ lo nhiều bầm nghe.' Dù con trở thành người lớn ra sao, khi quay về nhà, con vẫn là đứa trẻ trong trái tim mẹ.
“Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…”
Những người chiến sĩ ra đi không biết khi nào trở về, hứa rằng khi giặc tan, đất nước yên bình, con sẽ về. Tố Hữu gửi những lời động viên đến mẹ để an ủi.
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Người mẹ ở nhà giữ nỗi nhớ thương con, liệu sau chuyến đi này, con có trở về nữa hay không? Nỗi nhớ của mẹ như một chiếc lưới, ôm trọn con. Đoạn thơ cuối cùng khắc họa tâm trạng của mẹ, đau lòng, thảm thiết đến không thể tả.
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Mỗi bước chân của con là một thách thức, một gian nan, nhưng cũng là niềm tự hào của mẹ. Đau khổ, lo âu, nhưng trong tâm hồn mẹ vẫn tự hào vì con, là người con hùng cường và trưởng thành. Bài thơ 'Bầm ơi' là hình ảnh thiêng liêng về tình yêu thương của mẹ dành cho con, như một nguồn động viên và hy sinh vô điều kiện. Đó là những tình cảm không lẫn vào đâu được, là nét đẹp truyền thống vô song của tình mẫu tử Việt Nam.
Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi - mẫu 3
“Bầm ơi” – một trong những sáng tác nổi tiếng của Tố Hữu, được rút từ tác phẩm Việt Bắc, ra đời khi tác giả cùng đoàn văn nghệ sĩ thăm xã Gia Điền, Phú Thọ. Tại đây, cụ Gái - người dân địa phương - đã nồng hậu tiếp đón đoàn và nhường giường cho họ ở trên nhà, còn bản thân cụ, chuyển xuống bếp ngủ. Với tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc, nhà thơ đã sáng tác tác phẩm để bày tỏ lòng biết ơn đặc biệt dành cho cụ.
Ngay từ đầu, tác giả đặt câu hỏi sâu sắc:
“Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…”
Dù đã rời xa quê hương, tình cảm của tác giả dành cho người mẹ thân thương vẫn như in sâu trong tâm hồn. Bài thơ không chỉ là của Tố Hữu, mà còn là câu chuyện của chúng ta, những đứa con giữ mãi niềm nhớ mẹ, chỉ thầm thương trong trái tim.
“Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!”
Hình ảnh mẹ lội qua lụt, chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non trong thời tiết khắc nghiệt khiến đứa con không kìm được nước mắt. Mẹ không ngần ngại khó khăn, vất vả, vẫn làm việc để ủng hộ chiến sĩ. Mẹ trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp và lòng hy sinh cao cả của phụ nữ Việt Nam.
Đặc biệt là trong thời chiến, khi đất nước còn gian khổ, những người mẹ đã trở thành hậu phương vững chắc, là nguồn động viên to lớn cho chiến sĩ:
“Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.”
Con ở tiền tuyến xa xôi, nhưng không bằng muôn nỗi lo âu của bầm. Tác giả gửi lời thân thương để an ủi: “Thương con bầm chớ lo nhiều bầm nghe.” Đó là lời động viên, dặn dò nhẹ nhàng của nhà thơ đến với những người mẹ già mong chờ con trở về.
Con ra đi mang theo cả tình yêu quê hương và tình yêu bầm. Dù con biết rằng con đối diện với những thử thách khó khăn, bầm hãy yên tâm, vì sẽ luôn có đồng đội đi cùng con trên mọi nẻo đường!
“Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…”
Con không dám hứa trở về, nhưng con hứa sẽ chiến đấu hết mình, đánh đuổi giặc, mang lại tự do cho quê hương. Bầm nhớ con, bầm đừng buồn, vì “giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm”.
Những người trải qua mất mát, đều hiểu cảm giác được đoàn tụ, cảm giác ấm áp khi quay về với gia đình. Bầm ở nhà, với tình cảm mãnh liệt, liệu sau chuyến đi, con có trở về không? Nỗi nhớ thương, tình yêu thương của người mẹ vẫn mãi là bản tình ca không lẫn vào đâu được.
Ngôn từ gần gũi, nhịp thơ nhẹ nhàng, đầm ấm, tác phẩm như một bản nhạc ru dịu dàng đi sâu vào tâm hồn. Tố Hữu thành công khắc họa về những khó khăn, vất vả mà phụ nữ Việt Nam phải trải qua trong thời chiến. Họ kiên cường, là hậu phương vững chắc, là nguồn động viên lớn lao cho các chiến sĩ trên chiến trường.
Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi - mẫu 4
Chủ đề người mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các tác giả, và Tố Hữu cũng không ngoại lệ khi viết về đề tài này trong bài thơ 'Bầm ơi'. Hình ảnh bầm trong thơ đã truyền tải một cách sâu sắc vẻ đẹp tinh thần và phẩm hạnh cao quý của người mẹ trong thời kỳ chiến tranh.
Bầm trong bài thơ không chỉ là hình mẫu của sự tảo tần mà còn là biểu tượng của sự hy sinh và kiên cường. Dù trời rét cắt da, mưa phùn nặng hạt, bầm vẫn phải lội bùn, đánh đổi sức khỏe và công sức để chăm sóc gia đình và đóng góp cho cuộc chiến, vì tương lai của đất nước.
Hình ảnh bầm không chỉ là một cá nhân cụ thể mà còn là biểu tượng của đức tính hy sinh và lòng yêu thương của phụ nữ Việt Nam, đặc biệt trong thời kỳ chiến tranh. Bầm không chỉ là người mẹ mẫu mực mà còn là một chiến sĩ vĩ đại, sẵn sàng hy sinh tất cả để bảo vệ quê hương và con cái.
Dù con phải ra chiến trường xa xôi, trải qua muôn vàn thử thách, bầm vẫn luôn hiện diện bên con và các đồng đội của con. Qua bài thơ 'Bầm ơi', Tố Hữu đã ca ngợi và tôn vinh vẻ đẹp cũng như sự hy sinh của các bà mẹ Việt Nam, để họ luôn được ghi nhớ và trân trọng trong trái tim mỗi người.
Cảm nhận về bài thơ Bầm ơi - mẫu 5
Trong số các tác phẩm văn học về tình mẹ, bài thơ 'Bầm ơi' là một tác phẩm đặc biệt mà tôi rất yêu thích. Không chỉ nằm trong tập thơ Việt Bắc, tác phẩm này còn là kết quả của chuyến thăm làng Gia Điền ở Phú Thọ, nơi Tố Hữu và các nghệ sĩ được cụ Gái, một cư dân địa phương, đón tiếp nồng nhiệt và mở rộng lòng hiếu khách. Chính tình cảm và sự hy sinh của cụ Gái đã để lại ấn tượng sâu sắc và truyền cảm hứng để Tố Hữu viết nên 'Bầm ơi'.
'Bầm ơi' mở đầu với những vần thơ nhẹ nhàng và đầy cảm xúc:
'Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…'
Nhịp thơ lục bát của bài thơ vừa chân thành vừa gần gũi, tựa như một bản hò dịu dàng hơn là một bài thơ. Tác giả đã khắc họa hình ảnh Bầm - biểu tượng của những người mẹ anh hùng Việt Nam, những người đã hy sinh và chịu đựng gian khổ trong thời kỳ khó khăn nhất.
'Bầm ơi' không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về tình mẹ, mà còn là một bức tranh về thời kỳ chiến tranh đầy đau thương và hy sinh. Nó kể về những bà mẹ già yếu, vẫn phải lao động vất vả, và những đứa con trẻ tuổi chiến đấu trên mặt trận, mang theo sức sống và tình yêu non nớt. Những hình ảnh này thực sự cảm động và đầy ý nghĩa!
Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:
- Cảm nhận về bài thơ Dáng đứng Việt Nam
- Cảm nhận về bài thơ Hạt gạo làng ta
- Cảm nhận về bài thơ Nắng mới
- Cảm nhận về bài thơ Tràng giang
- Cảm nhận về bảo tàng lịch sử Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh
- Giải Tiếng Anh 12 Global Success
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Smart World
- Giải sgk Tiếng Anh 12 Friends Global
- Lớp 12 Kết nối tri thức
- Soạn văn 12 (hay nhất) - KNTT
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - KNTT
- Giải sgk Toán 12 - KNTT
- Giải sgk Vật Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Hóa học 12 - KNTT
- Giải sgk Sinh học 12 - KNTT
- Giải sgk Lịch Sử 12 - KNTT
- Giải sgk Địa Lí 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - KNTT
- Giải sgk Tin học 12 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 12 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - KNTT
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - KNTT
- Giải sgk Âm nhạc 12 - KNTT
- Giải sgk Mĩ thuật 12 - KNTT
- Lớp 12 Chân trời sáng tạo
- Soạn văn 12 (hay nhất) - CTST
- Soạn văn 12 (ngắn nhất) - CTST
- Giải sgk Toán 12 - CTST
- Giải sgk Vật Lí 12 - CTST
- Giải sgk Hóa học 12 - CTST
- Giải sgk Sinh học 12 - CTST
- Giải sgk Lịch Sử 12 - CTST
- Giải sgk Địa Lí 12 - CTST
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - CTST
- Giải sgk Tin học 12 - CTST
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - CTST
- Giải sgk Âm nhạc 12 - CTST
- Lớp 12 Cánh diều
- Soạn văn 12 Cánh diều (hay nhất)
- Soạn văn 12 Cánh diều (ngắn nhất)
- Giải sgk Toán 12 Cánh diều
- Giải sgk Vật Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hóa học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Sinh học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Lịch Sử 12 - Cánh diều
- Giải sgk Địa Lí 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục KTPL 12 - Cánh diều
- Giải sgk Tin học 12 - Cánh diều
- Giải sgk Công nghệ 12 - Cánh diều
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 - Cánh diều
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 - Cánh diều
- Giải sgk Âm nhạc 12 - Cánh diều