10+ Cảm nhận nhân vật Trương Ba (điểm cao)

Bài văn Cảm nhận nhân vật Trương Ba điểm cao, hay nhất được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn có thêm bài văn hay để tham khảo từ đó viết văn hay hơn.

Dàn ý Cảm nhận nhân vật Trương Ba

1. Mở bài

- Mở đầu bằng sự giới thiệu về tác phẩm và nhân vật Trương Ba.

2. Thân bài

a) Sự kiện kịch tính

- Trương Ba, người làm vườn hiền lành, được mọi người trong làng trọng thưởng, đột ngột chết bất công do sự sơ suất của Nam Tào, Bắc Đẩu, để lại nhiều tiếc nuối trong lòng người thân.

b) Bi kịch được tha hóa

- Quyết định từ trời mang lại sự sống lại 'kỳ dị', đặt Trương Ba vào tình huống khó xử.

- Những thay đổi tính cách của ông dần lộ rõ qua lời phàn nàn của Trưởng Hoạt và sự xa lánh của gia đình, đưa ông vào tình trạng đau khổ.

- Cuộc đối thoại thực tế giữa Trương Ba và xác thịt làm nổi bật những sự thay đổi trong tâm hồn của ông.

- Sự tha hóa của Trương Ba được thể hiện qua lý lẽ trần trụi và sắc bén của cái xác, làm ông đối mặt với đau khổ vô tận của bi kịch tha hóa.

c) Bi kịch bị từ chối

- Người vợ và con cháu từ bỏ Trương Ba vì sự thay đổi đau lòng của ông.

- Sự chối bỏ của gia đình khiến Trương Ba cảm thấy cô đơn và nhận ra sai lầm của mình.

- Ông quyết định kết thúc những bi kịch bằng cách chấp nhận trách nhiệm và rời đi, để lại những ấn tượng về tâm hồn thanh sạch, bao dung.

d) Hành động giải quyết bi kịch của Trương Ba

- Nhận thức sâu sắc 'Không thể sống chia lìa với bản thân, muốn tự do'.

- Từ chối đề xuất nhập hồn vào xác cu Tị của Đế Thích

=> Tôn vinh vẻ đẹp đạo đức, cao thượng, và khát khao hoàn thiện nhân cách từ bao đời nay.

- Trương Ba rời đi, nhưng ấn tượng về tâm hồn thanh sạch, bao dung của ông vẫn sống mãi trong tâm trí những người ở lại, để lại niềm kính trọng và nhớ mãi.

3. Kết bài

- Nêu suy nghĩ tổng quát của em về nhân vật Trương Ba.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 1

Lưu Quang Vũ, một danh họa văn xuôi, dù thời gian sáng tác ngắn ngủi chỉ khoảng 10 năm, nhưng ông đã để lại hơn 50 tác phẩm kịch nổi bật. Ngòi bút sắc bén, tinh tế của ông đã chạm vào những vấn đề nổi cộm của xã hội và truyền đạt triết lý sâu sắc trong bối cảnh đất nước đang trải qua những thay đổi lớn. Hồn Trương Ba, da hàng thịt là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất, mang đến nhiều góc nhìn nhân văn và triết lý, để lại những bài học sâu sắc.

Trương Ba, người làm vườn hiền lành và tài năng chơi cờ, được mọi người quý trọng. Nhưng một sự sơ suất của thiên đình do Nam Tào, Bắc Đẩu đã đưa ông vào cái chết bất công. Đế Thích, người bạn tiên trên trời của Trương Ba, để ý đến sự mất mát và thương xót, quyết định đưa ông sống lại trong xác hàng thịt mới chết. Nhưng sự không tương thích giữa hồn và xác mang đến bi kịch cho Trương Ba và những người xung quanh, khiến họ phải đối diện với đau khổ và nỗi tiếc thương.

Sau khi trải qua sự hồi sinh, câu chuyện không rơi vào kịch bản phổ biến với hạnh phúc đan xen. Ngược lại, Lưu Quang Vũ tập trung khám phá và vẽ nên hồn tâm đầy mới mẻ của Trương Ba, người sống trong một thế giới mới, nơi tâm trạng và tư duy đối mặt với thân xác đầy chông lầy. Sự can thiệp của các thượng đế đưa Trương Ba vào một cuộc sống 'kỳ dị', đối mặt với hai gia đình, hai người vợ, và đồng thời phải giữ cho tâm hồn của mình trong sạch trước những cám dỗ về ham muốn tầm thường từ xác thịt. Mặc dù cố gắng hết mình, hồn Trương Ba không thể thoát khỏi cái bi kịch của sự tha hóa. Trong cuộc trò chuyện đặc sắc giữa hồn Trương Ba và xác thịt, chi tiết từng sự thay đổi của ông được mở lời. Từ sở thích uống rượu, ăn thịt, đến những biểu hiện nhục dục với vợ trẻ của anh hàng thịt, tất cả đều khiến ông đau đớn. Mặc dù ông cố chấp nhận sự thay đổi, nhưng lời nhắc nhở của xác thịt vẫn làm rạn nứt những lựa chọn cuối cùng của Trương Ba, khiến ông nhận ra sự mất mát của 'chất' nguyên vẹn từng có.

Sự đau đớn lớn nhất không chỉ đến từ việc bị xa lìa gia đình, mà còn từ sự chối bỏ của những người thân. Trương Ba trải qua cảm giác đau lòng khi người vợ yêu thương bỏ đi vì sự thay đổi của anh. Thêm vào đó, con trai muốn bán khu vườn gia đình khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn. Ngay cả cháu gái, người trước đây kính trọng ông, giờ đây từ chối nhận ông là ông nội, tất cả những điều này tạo ra một bi kịch đau lòng.

Kết thúc vở kịch, Trương Ba tỏ ra mạnh mẽ, bảo vệ tâm hồn cao quý của mình và giải thoát cho gia đình khỏi bi kịch xuất phát từ ông. Câu nói 'Không thể sống đúng với bản thân khi lừa dối mọi người. Tôi muốn tỏ ra toàn vẹn' là cảnh tỉnh sâu sắc về sự thống nhất giữa thể xác và tâm hồn, và ý chí kiểm soát bản thân để giữ gìn phẩm giá.

Qua cuộc đời của Trương Ba, Lưu Quang Vũ truyền đạt triết lý nhân sinh và bài học sâu sắc. Sự thống nhất giữa thể xác và tâm hồn, cùng với sự đấu tranh để hoàn thiện bản thân, là điểm chính trong vở kịch. Không thể sống một cuộc sống không thống nhất trong và ngoài, điều này không chỉ mang lại đau khổ cho bản thân mà còn làm tổn thương người khác.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 2

Hồn Trương Ba, da hàng thịt là một vở kịch rất nổi tiếng, đã từng được biểu diễn nhiều lần trên sân khấu với ý nghĩa sâu sắc. Đây là một cuộc đối đầu lớn giữa tâm hồn và thể xác, với những quan niệm sống đối lập. Tâm hồn trong sáng nhưng thân xác bị mắc kẹt trong những khao khát và đam mê vô ích, u ám. Cuộc chiến này là một bài học sâu sắc, dẫn người xem suy ngẫm về cuộc đời.

Tác giả của vở kịch là Lưu Quang Vũ – một nhà soạn kịch tài năng nhất của văn học nghệ thuật Việt Nam hiện đại. Ông đã trở thành một hiện tượng đặc biệt của sân khấu kịch trường những năm 80 của thế kỷ 20. Trước đó, ông đã viết thơ, truyện ngắn và vẽ tranh. Thơ của Lưu Quang Vũ không gì bằng kịch nhưng đầy cảm xúc, sâu sắc và ham muốn. Hồn Trương Ba, da hàng thịt là một trong những vở kịch xuất sắc nhất của Lưu Quang Vũ, đã được biểu diễn nhiều lần trong và ngoài nước.

Nhân vật chính là Trương Ba, một người chơi cờ giỏi nhưng bị Nam Tào giết nhầm. Để sửa sai, Nam Tào và Đế Thích cho hồn Trương Ba sống lại, nhập vào xác hàng thịt mới chết. Trú nhờ vào xác thịt, Trương Ba gặp rất nhiều rắc rối: ý nghĩa lẫn lộn, chị hàng thịt muốn kết hôn, gia đình cảm thấy xa lạ... và Trương Ba đau khổ vì phải sống giả tạo.

Đặc biệt, thân xác hàng thịt làm Trương Ba nhiễm một số thói xấu và nhu cầu không phải của bản thân ông. Trước nguy cơ mất bản sắc và phiền toái do mượn thân của kẻ khác, Trương Ba quyết định trả lại xác và chấp nhận cái chết.

Có thể nói, đây là một cuộc đấu tranh diễn ra trong im lặng nhưng mang sức mạnh to lớn của thân xác và linh hồn. Ở đó, linh hồn của Trương Ba luôn hướng tới điều tốt đẹp, trong sáng, trong khi thân xác chỉ mong muốn những thứ tầm thường như ăn uống, dục vọng... Khi Trương Ba phàn nàn, ông nhận ra linh hồn mình đã bị vấy bẩn bởi thân xác.

Linh hồn buồn rầu, thất vọng vì không thể kiểm soát thân xác mặc dù cả hai phụ thuộc vào nhau. Điều đáng tiếc là phải sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo. Linh hồn và thân xác không hòa hợp thì làm sao có thể thỏa mãn được khi sống, tồn tại. Cuộc sống còn ý nghĩa gì khi linh hồn và thân xác không đồng tình? Linh hồn vào thân xác không cần thèm muốn, hãy ngừng dục vọng, nhưng thân xác không chịu nghe, tiếp tục thèm khát.

Ông không ngần ngại thân xác kềnh càng của hàng thịt nhưng điều làm ông buồn chán là sự thô lỗ của hắn. Nếu được là chính mình dù chỉ một lát cũng là một ân huệ lớn lao cho Trương Ba. Nhưng hồn ông không có hình thù. Không thoát ra được, ông tranh cãi trong tuyệt vọng với thân xác. Nhưng thân xác ấy lại càng đẩy ông vào đau khổ hơn. “Thịt có tiếng nói đấy! Ông đã biết tiếng nói của tôi rồi, đã luôn bị tiếng nói ấy sai khiến.

Sự mâu thuẫn bên trong và bên ngoài một cơ thể đã gây ra bao rắc rối trong gia đình của cả hai bên. Thay đổi suy nghĩ và thuyết phục sự chấp thuận của mọi người thật khó. Hình ảnh về một con người hiền lành, tử tế của Trương Ba đã ẩn sâu trong tiềm thức, trong lối suy nghĩ của mọi người. Giờ đây, thân xác kềnh càng, thô lỗ của hàng thịt sẽ thay thế hình hài của Trương Ba. Những hành động của hàng thịt lại trái ngược với suy nghĩ của Hồn Trương Ba.

Vợ hàng thịt đòi chồng, còn vợ Trương Ba vẫn chưa thể chấp nhận hoàn toàn thân xác của hàng thịt đang tồn tại với tư cách cao quý của chồng mình. Mọi thứ dường như đã đảo lộn. Ngay cả cây cối, vườn tược, Hồn Trương Ba vẫn làm nhưng do thân xác hàng thịt kềnh càng nên ông không thể khéo léo như trước đây được nữa.

Đến giây phút này, Hồn Trương Ba không còn khát khao được sống nữa. Sống mà không là chính mình cũng chẳng có ích gì. Thậm chí còn gây thêm rắc rối cho mọi người. Ông lại tìm đến Đế Thích để mong được giải quyết. Ông cầu cứu “Không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. Toàn vẹn nghĩa là thân xác và tâm hồn phải hòa nhập vào nhau, thống nhất với nhau. Tâm hồn nghĩ sao thì thân xác sống như vậy. Chứ không phải như bây giờ. Linh hồn trong sáng nhưng không thể chế ngự được những ham muốn của thân xác. Hồn Trương Ba thà là được chết nhưng chết để được làm chính mình còn hơn sống như thế này. Dù Tí đã chết, nhưng Hồn Trương Ba cũng không thể nhập vào được. Mọi chuyện sẽ càng rắc rối hơn. Dù Tí tốt, được mọi người yêu quý. Nhưng vẫn là bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo. Trương Ba vẫn không được sống toàn vẹn. Cuộc sống tươi đẹp của Trương Ba giống như những mầm non mà cái Gái đang chăm sóc. “Những cây sẽ cùng nhau phát triển, mãi mãi…”.

Vở kịch đặc sắc của Lưu Quang Vũ mang lại một bài học quý báu cho khán giả. Được sống là điều quý giá, nhưng sống đúng là mình, sống trọn vẹn giá trị bản thân và theo đuổi chúng còn quý giá hơn. Sự sống chỉ có ý nghĩa khi con người sống tự nhiên với thân xác và tâm hồn. Phải luôn đấu tranh với những khó khăn, với chính mình, chống lại sự bình thường, để hoàn thiện bản thân và tiến tới những giá trị tinh thần cao quý.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 3

Lưu Quang Vũ là một nghệ sĩ đa tài, không chỉ là nhà văn, nhà thơ mà còn là nhà soạn kịch xuất sắc nhất của văn học nghệ thuật Việt Nam. Trong các tác phẩm kịch của mình, Lưu Quang Vũ thường chạm đến những vấn đề xã hội nóng bỏng, từ đó thể hiện quan điểm sâu sắc về cuộc sống và con người. Trong đó, vở kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là tác phẩm nổi tiếng nhất khi nói về bi kịch của con người khi phải sống trong một đằng, ngoài một nẻo.

Vở kịch xoay quanh nhân vật chính là Trương Ba, bị chết oan do sự tắc trách của Nam Tào và Bắc Đẩu. Để sửa sai, Nam Tào theo lời khuyên của Đế Thích để hồn Trương Ba nhập vào xác người hàng thịt. Tuy nhiên, khi sống trong thân xác đó, Trương Ba phải đối mặt với nhiều bi kịch cay đắng. Bi kịch của Trương Ba chủ yếu là sự tha hóa. Từ một người hiền lành, tốt bụng, Trương Ba dần trở nên bạo lực và ham vật chất khi sống trong thân xác của người hàng thịt. Ông cảm thấy đau khổ và xấu hổ với sự thay đổi của mình.

Trong cuộc đối thoại với xác người hàng thịt, Trương Ba thể hiện sự đau đớn khi phải sống cuộc sống không phải của mình. Sự tha hóa của ông khiến ông nhận thức được sự thay đổi của bản thân. Bi kịch của Hồn Trương Ba đạt đỉnh điểm khi ông bị từ chối bởi người thân. Trước sự thay đổi của ông, người vợ cảm thấy buồn bã và muốn rời đi, không chấp nhận mối quan hệ với Trương Ba khi ông đã thay đổi.

Trong vở kịch, Trương Ba đối mặt với nhiều khó khăn và bi kịch khi phải sống trong thân xác không phải của mình, đồng thời bị từ chối bởi người thân. Đây là một câu chuyện đầy ý nghĩa về sự tha hóa và tự nhận thức. Cái Gái, người cháu luôn yêu quý Trương Ba, từ chối người ông hiện tại vì nhận biết sự thay đổi trong ông. Tâm hồn thuần khiết của nó không thể nhận ra người ông trước đây trong thân xác lớn mập, hung dữ của hàng thịt.

Chị con dâu, người hiểu và kính trọng Trương Ba nhất, cảm thấy thất vọng khi thấy ông thay đổi từng ngày. Sự thay đổi này khiến gia đình sắp tan vỡ, khiến con cũng không nhận ra ông nữa. Bác Trưởng Hoạt từ chối chơi cờ với Trương Ba vì ông đã thay đổi. Sự từ chối này làm ông đau khổ và mong muốn thoát khỏi cuộc sống không thật lòng.

Bi kịch của Trương Ba là không được sống chính mình, phải sống trong một thân xác khác. Ông phải làm công việc giết lợn, bán thịt hàng ngày và bị chi phối bởi xác người hàng thịt. Cuối cùng, Trương Ba chọn cái chết để trả lại cuộc sống cho xác người hàng thịt, bảo vệ những giá trị quý báu và tạm biệt người thân để được sống là mình.

Cuộc trò chuyện giữa hồn Trương Ba và xác người hàng thịt đã mở ra một cửa sổ tâm hồn, thách thức về mối quan hệ giữa thể xác và linh hồn, giữa nhu cầu vật chất và tinh thần trong con người. Sự sống là quý giá nhưng sống chân thành với bản thân và theo đuổi những giá trị tốt là quý báu hơn. Để hạnh phúc, con người cần cân bằng giữa nhu cầu vật chất và tinh thần.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 4

Lưu Quang Vũ, nghệ sĩ đa tài, sinh năm 1948, mất năm 1988, đã bắt đầu sự nghiệp nghệ thuật từ những năm 1960 với thi ca. Những tác phẩm của ông thể hiện tình yêu sâu sắc đối với quê hương, đất nước. Tác phẩm nổi tiếng 'Khúc đàn bầu' thể hiện điều này. Ông chuyển sang lĩnh vực sân khấu từ năm 1978 và để lại dấu ấn lớn với 51 vở kịch. Trong số đó, 'Hồn Trương Ba, da hàng thịt' là một kiệt tác.

Vở kịch này của Lưu Quang Vũ đã thành công với tình huống kịch xuất sắc, mang lại nhiều bài học nhân sinh, triết lí. Ông luôn thể hiện sự trung thực, dũng cảm trong việc phê phán các vấn đề xã hội qua các tác phẩm như 'Hồn Trương Ba, da hàng thịt'. Lưu Quang Vũ đã khám phá những 'mảng tối' của xã hội và phản ánh chúng qua văn học của mình, đặc biệt là qua các vở kịch như 'Hồn Trương Ba, da hàng thịt'. Ông đã tạo ra những tác phẩm có ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người.

Tình huống là khoảnh khắc đặc biệt của thế giới, là một phần của câu chuyện nơi mọi thứ, mâu thuẫn, tính cách nhân vật được tiết lộ rõ ràng. Điều này giúp nhà văn tổ chức cấu trúc câu chuyện, tạo nên kết cấu của tác phẩm. Tình huống kịch thú vị thường được thể hiện qua các xung đột. Xung đột kịch tạo ra mâu thuẫn của tác phẩm, tính cách nhân vật và ý nghĩa được truyền đạt qua ngôn ngữ kịch.

'Hồn Trương Ba, da hàng thịt' là một kiệt tác lấy cảm hứng từ truyện dân gian. Nó thể hiện sự khôn ngoan của Lưu Quang Vũ trong việc tái hiện câu chuyện dân gian một cách sắc nét. Tính cách của Trương Ba và hành động của các nhân vật khác được mô tả sinh động. Theo truyền thống dân gian, Trương Ba là người làm vườn hiền lành. Nhưng một sự nhầm lẫn đã khiến anh bị kết án oan. Nhờ sự can thiệp của tiên Đế Thích, hồn Trương Ba sống lại trong thân xác của một người khác. Tuy nhiên, cuộc sống mới của Trương Ba không giống như dự kiến, đó là bi kịch trong tâm hồn.

Lưu Quang Vũ không theo lối kịch tính của truyện dân gian mà thay vào đó, ông tập trung vào cuộc sống đầy khổ đau của Trương Ba sau khi nhập vào thân xác khác. Điều này thể hiện một góc nhìn mới và sâu sắc về bi kịch con người. Bi kịch của Trương Ba bắt đầu khi hồn anh không được sống theo bản nguyên của mình. Hồn Trương Ba cảm thấy mất mát và lạc lõng khi sống trong cơ thể khác, không thể chấp nhận cuộc sống tầm thường của gia đình anh hàng thịt.

Tuy nhiên, bi kịch đạt đến đỉnh điểm khi hồn Trương Ba xuất hiện trong chính gia đình mình. Khổ đau lớn nhất của con người là khi bị người thân ruồng bỏ, xa lánh. Trong trường hợp của Trương Ba, ngay cả gia đình cũng từ chối anh. Người vợ hiền lành không thể chấp nhận Trương Ba và định bỏ đi. Trương Ba cảm thấy đau đớn khi nói chuyện với con dâu về vợ.

Trong mắt Triệu Hỏa, Trương Ba không còn là người chơi cờ cao thượng như trước. Khi bắt đầu chơi cờ, đó là lối đi của Trương Ba. Nhưng sau hai nước cờ, Trương Ba không còn như xưa. Nước cờ của Trương Ba trong thân xác anh hàng thịt trở nên tù túng, không còn uyên bác như trước. Điều này là hậu quả của việc hồn Trương Ba nhập vào thân xác anh hàng thịt. Nếu đọc kỹ vở kịch, ta sẽ nhận ra bi kịch không chỉ xuất hiện ở cảnh bảy. Ngay từ khi hồn Trương Ba nhập vào thân xác anh hàng thịt, bi kịch đã bắt đầu. Xung đột giữa hồn và xác đã cho thấy nhiều ý nghĩa sâu sắc. Hồn coi thường xác, còn xác thì khinh bỉ hồn.

Hồn Trương Ba và thân xác anh hàng thịt đầy mâu thuẫn với nhau. Xác không chấp nhận hồn và còn trêu chọc nó. Trước lý trần trụi của xác, hồn dần mất lý trí và phải thay đổi cách xưng hô. Trong vở kịch này, Lưu Quang Vũ đã thể hiện một cách tài tình cuộc đối thoại giữa hồn và xác, tạo ra một câu chuyện đầy ý nghĩa và sâu sắc về sự mâu thuẫn bên trong con người.

Trong cuộc đối đầu đầu tiên này, Lưu Quang Vũ đồng thời chỉ trích những người Việt chạy theo tiền bạc, vật chất, bỏ quên đi giá trị đích thực của con người. Việc tôn vinh vật chất, tiền bạc theo ngôn từ của vở kịch này làm đảo lộn giá trị con người, như Balzac đã nói tiền bạc là con quỷ của xã hội. Ở nơi tiền bạc được đặt lên hàng đầu, không thể tìm thấy hạnh phúc, như trong 'Hạnh Phúc của Một Tang Gia' của Vũ Trọng Phụng.

Lưu Quang Vũ không chỉ phê phán những kẻ theo đuổi vật chất mà còn chỉ trích những người vẫn giữ nguyên lối sống cao quý của mình mặc dù đã tránh được chiến tranh. Những người như vậy, mặc dù coi trọng đạo đức và không coi trọng tiền bạc, nhưng vẫn bị vật chất ảnh hưởng. Điều này đã được Lưu Quang Vũ nêu rõ trong vở kịch 'Bệnh Sĩ'. Lưu Quang Vũ cũng khẳng định rằng sống quá lâu trong thế giới vật chất sẽ làm mất đi cái đẹp và ảnh hưởng đến con người. Điều này như câu 'Gần mực thì đen'. Hồn Trương Ba là ví dụ điển hình cho điều này. Từ khi nhập vào thân xác cồng kềnh của anh hàng thịt, hồn bị ảnh hưởng và trở nên nhỏ nhen. Rõ ràng đây là hậu quả của việc sống trong một môi trường xấu.

Hồn Trương Ba nhận ra sự bi kịch của mình và muốn kết thúc cuộc sống như thế. Trương Ba nói rằng sống như vậy không còn ý nghĩa, và quyết định tìm đến Đế Thích để được chết lần hai. Tuy nhiên, Đế Thích không hiểu về mong muốn của Trương Ba. Trương Ba muốn chết để trở về với bản thân của mình, không phải sống trong bi kịch và gây ra nhiều đau khổ cho gia đình. Ông nói: 'Nếu phải sống như thế này, tôi cũng không muốn đánh cờ với ông nữa!

Kể từ khi quyết định này, tôi cảm thấy thanh thản, tôi lại cảm thấy như Trương Ba ngày xưa. Đề Thích đã nói về 'Tôi': – Ông nghĩ rằng mọi người đều sống với cái 'Tôi' toàn vẹn ư? Thậm chí cả tôi đây cũng không thể sống theo những gì tôi nghĩ. Ngay cả Ngọc Hoàng cũng không có thể sống với một 'Tôi' toàn bộ.

Qua đây, Lưu Quang Vũ muốn chỉ trích xã hội hai mặt, sẵn lòng vươn lên nhờa để đạt được quyền lực. Dù trong một xã hội nơi những người lố nhố thăng quan tiến chức, Lưu Quang Vũ vẫn mạnh mẽ thể hiện quan điểm của mình thông qua Trương Ba. Tác phẩm của ông không trái với luận điệu chính thống, vẫn giữ được giá trị nhân văn. Đó là sự đạo đức và tầm nhìn sâu sắc của ông trong văn chương Việt Nam.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 5

Một triết gia người Đức đã từng nói: “Bạn phải trở về cái gì của chính mình”. Câu nói đó đề cập đến việc sống thành chính mình để trở thành một con người hoàn thiện. Cũng như vậy, trong vở kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” của Lưu Quang Vũ, nhân vật Hồn Trương Ba bày tỏ mong muốn sống thành chính mình qua lời kêu gọi: “Không thể sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”.

Điều này thể hiện niềm khát khao chính đáng của nhân vật. Bi kịch là một thể loại văn học mà trong đó, nhân vật đối mặt với những mâu thuẫn, xung đột căng thẳng giữa cái thiện và cái ác, cái tốt và cái xấu. Như vậy, nhân vật bi kịch thường trải qua sự thay đổi lớn trong cuộc sống và thường kết thúc với cái chết. Nhân vật Hồn Trương Ba trong vở kịch là một ví dụ điển hình cho nhân vật bi kịch. Mâu thuẫn giữa hai thực thể đối lập, Trương Ba và xác anh hàng thịt, đã khiến Hồn Trương Ba trải qua sự tha hóa và biến chất. Điều này dẫn đến nỗi đau đớn và khát khao được sống thành chính mình của nhân vật.

Tuy nỗi bi kịch của Hồn Trương Ba không chỉ kết thúc ở đó, mà ông còn đối diện với một bi kịch thứ hai đau đớn hơn. Đó là khi gia đình của ông nghi ngờ, coi thường và xa lánh. Tất cả các thành viên trong gia đình từ vợ, con trai, cháu trai và con dâu đều lạ lẫm, nghi ngờ và coi thường ông vì họ không nhận ra ở ông người làm vườn hiền lành như trước. Khi Hồn Trương Ba ở gần vợ anh hàng thịt, ông cảm thấy “tay chân run rẩy, hơi thở nóng rực”, cho thấy sự ham muốn bộc phát không còn “hiền lành, vui vẻ, tốt bụng” như trước. Ngay cả vợ ông, khi nhìn thấy chồng mình trong tình cảnh như thế, vừa thương vừa giận vừa ghen và muốn xa lánh ông ngay lập tức. Bà vợ đã thẳng thắn tâm sự với ông: “Ông không còn là ông nữa, không còn là ông Trương Ba làm vườn ngày xưa” và quyết định “Có lẽ tôi phải đi… đi cày thuê, làm công, ở đâu cũng được…, đi rời xa… Để ông được thoải mái… với cô vợ hàng thịt… Hơn là thế này…”. Những suy nghĩ của vợ Trương Ba phản ánh nỗi đau trong tâm hồn người vợ, khi nhận ra chồng mình đã thay đổi. Ngay cả con trai cả, trước đây luôn vâng lời nghe theo ý kiến của cha, bây giờ lại “quyết định, dứt khoát sẽ bán khu vườn để có tiền mở thêm vốn cửa hàng thịt” mặc dù Hồn Trương Ba không đồng ý. Thậm chí cả Gái, người vốn rất yêu quý, kính mến ông nội, cũng không công nhận ông và chỉ trách móc sự tàn nhẫn, tàn ác, phá hoại trong vườn. Những suy nghĩ này của người thân trong gia đình đã chỉ ra rằng ai cũng xa lánh, nghi ngờ, coi thường Trương Ba hiện tại. Do đó, giữa hai thực thể, người làm vườn tượng trưng cho cái đẹp và thân xác tên đồ tể tượng trưng cho cái xấu, cái ác, đã khiến Trương Ba không còn nguyên vẹn “hồn nào xác ấy” như trước.

Vì đã trải qua hai bi kịch như vậy, Hồn Trương Ba đã kêu gọi Đế Thích đến để thể hiện khát vọng chính đáng của mình: “Không thể sống bên trong một đằng và bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. Hồn Trương Ba mong muốn trả lại xác anh hàng thịt và cho mình được chết vì ông cảm thấy: “Tôi đã chết rồi, hãy để tôi chết hẳn”. Tuy nhiên, Đế Thích muốn ông tiếp tục sống để tiếp tục có người đánh cờ cùng, có người khen ngợi là tiên cờ. Đế Thích đề xuất Hồn Trương Ba nhập vào xác cu Tị (chị Lụa ) vừa mới chết. Tuy nhiên, cách giải quyết này cũng là vi phạm quy luật tự nhiên, không khác gì với hoàn cảnh thực tế của ông. Vì vậy, Hồn Trương Ba đã yêu cầu Đế Thích để anh hàng thịt và cu Tị được sống, trở về với gia đình, và để ông được chết. Hồn Trương Ba nói: “Sống dựa vào của cải của người khác là không đúng, và bây giờ thì sống dựa vào thân xác của tôi. Ông chỉ muốn tôi sống, nhưng không quan tâm đến cách sống của tôi!”. Lời nói này chỉ ra sự tắc trách của các quan nhà trời, càng sửa lại càng sai, càng làm cho con người rơi vào bế tắc, đau khổ, đánh mất bản thân. Mặc dù Hồn Trương Ba không còn ở thế gian này nhưng hình ảnh một ông Trương Ba hiền lành, vui vẻ sẽ mãi sống trong lòng mọi người với tình yêu thương và lòng kính trọng. Đó là khát vọng sống chính đáng. Vở kịch kết thúc bằng cái chết của nhân vật Trương Ba nhưng lại làm bừng sáng tính nhân văn, triết lý.

Điều quan trọng làm nên thành công của vở kịch là nghệ thuật xây dựng tình huống kịch tính, lời thoại sống động, chân thực, đi sâu vào tâm hồn nhân vật để vẽ nên hình ảnh Hồn Trương Ba với những bi kịch nhưng đậm chất nhân văn. Lưu Quang Vũ đã mang đến cho nền kịch nói Việt Nam sau 1975 một hơi thở mới. Và sức sống của nó sẽ mãi mãi tồn tại trong lòng người đọc không chỉ là ngày hôm nay mà còn trong tương lai.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 6

Lưu Quang Vũ, nhà thơ và nhà viết kịch, nổi tiếng với những tác phẩm sâu sắc, mang tính hiện thực và độc đáo về mặt nhân văn. Trong số đó, tác phẩm Hồn Trương Ba da hàng thịt là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của ông.

Trước khi qua đời, Trương Ba được biết đến như một người đàn ông hiền lành và đức độ. Ông được vợ con yêu quý và con cháu kính trọng. Ông không chỉ là một người nho nhã và thông minh, mà còn là một nhân cách văn minh, tinh tế. Tuy nhiên, cái chết của Trương Ba đến một cách đột ngột và vô lý vì một sai sót nhỏ. Điều này khiến cho vợ của ông cảm thấy không công bằng và đòi hỏi sự trả thù. Đế Thích, để bù đắp sự bất công, cho phép hồn Trương Ba nhập vào thân xác của hàng thịt.

Từ đó, Trương Ba bắt đầu trở nên thô lỗ và thô bạo hơn. Ông thay đổi hoàn toàn, từ hành vi đến cách ứng xử, không còn giống với con người trước kia. Cả gia đình ông đều không thể chấp nhận được sự thay đổi này. Sự thay đổi của Trương Ba không chỉ khiến cho gia đình ông chấp nhận không được mà còn gây ra sự đau khổ trong tâm hồn của ông. Ông biết mình đã thay đổi nhưng không thể làm gì để thay đổi thực tế. Thân xác của ông không chịu nghe lời linh hồn, khiến cho ông ngày càng trở nên thô lỗ và cục mịch hơn.

Trương Ba chịu đựng nỗi đau và sự thất vọng vô cùng, và anh ta quyết định thể hiện điều này bằng cách gặp Đế Thích và trình bày lòng tự trọng và sự chân thành của mình. Anh ta nhấn mạnh rằng quan trọng nhất là sống một cuộc sống đúng nghĩa và tự do, không phải sống nhờ vào thân xác của người khác. Bi kịch của Trương Ba là một cảnh báo về việc sống dựa vào thân xác của người khác. Ông nhấn mạnh rằng con người phải sống theo cách của mình, không thể sống trong thân xác của người khác.

Quyết định của Trương Ba là một minh chứng cho tính nhân cách cao đẹp của anh ta. Anh ta chọn cái chết để bảo vệ tính mạng tinh thần của mình, thay vì sống trong sự bất tự do và sự thay đổi của thân xác.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 7

Lưu Quang Vũ là một trong những nhà soạn kịch hàng đầu của văn học nghệ thuật Việt Nam hiện đại. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, ông đã tạo ra nhiều tác phẩm có giá trị, trong đó có vở kịch Hồn Trương Ba, da hàng thịt, là một ví dụ điển hình. Qua câu chuyện về bi kịch của Trương Ba, tác giả Lưu Quang Vũ đã truyền đạt được nhiều quan niệm sâu sắc về cuộc sống và con người.

“Hồn Trương Ba, da hàng thịt” được sáng tạo dựa trên một câu chuyện dân gian cổ, nhưng vở kịch của Lưu Quang Vũ đã phát triển thêm để truyền đạt những tư tưởng sâu sắc về nhân sinh. Câu chuyện xoay quanh bi kịch của Trương Ba khi bị chết oan, buộc anh phải sống trong thân xác của người hàng thịt. Điều đặc biệt là dù thân xác này có vẻ âm u đui mù, nhưng lại có những nhu cầu và tính cách riêng, khiến Trương Ba dần thay đổi trong mắt mọi người.

Trương Ba phải sống nhờ vào thân xác của người hàng thịt, người từng làm vườn chăm chỉ, giàu lòng yêu thương và trách nhiệm, một người tri thức, nhưng khi sống trong thân xác khác, anh trở nên vụng về, thô lỗ, không còn quan tâm đến hàng xóm. Những thay đổi của Trương Ba khiến người thân thất vọng, và anh nhận ra sự đổi khác của mình nhưng không kiểm soát được. Anh bất lực trong việc đối phó với thân xác mới, và câu nói của anh phản ánh sự tuyệt vọng: “Mày đã thắng thế rồi đấy, cái thân xác không phải của ta ạ, mày đã tìm được đủ mọi cách để lấn át ta”.

Không chỉ đau khổ vì bi kịch không được sống là chính mình, sống bên trong một nẻo đằng khác, Trương Ba còn phải đối diện với bi kịch bị từ chối. Trước những thay đổi của mình, người thân và hàng xóm không hiểu được, càng yêu quý, kính trọng con người trước kia của ông bấy nhiêu thì họ càng không thể chấp nhận con người hiện tại của Trương Ba.

Vợ Trương Ba ghen tỵ với mối quan hệ mập mờ giữa ông và vợ hàng thịt nên muốn ra đi. Cháu gái ồ lên và không chịu nhận Trương Ba hiện tại là người ông hiền lành, đầy yêu thương như trước. Chị con dâu, người hiểu biết và thương Trương Ba nhất, cũng không giấu được sự thất vọng khi thấy bố dần thay đổi “mỗi ngày...dần đổi khác, mất mát dần, mọi thứ nhòa nhạt, mờ đi”. Chính Trương Ba cũng không chấp nhận được sự thay đổi của mình, để kết thúc bi kịch sống không phải là chính mình, bảo vệ những giá trị tốt đẹp của bản thân, ông quyết định chọn cái chết để trả lại xác người hàng thịt cho người hàng thịt, để được sống trọn vẹn, thống nhất.

Thông qua nhân vật Trương Ba và bi kịch sống bên trong một nẻo đằng khác, tác giả Lưu Quang Vũ đã thể hiện sự trăn trở về mối quan hệ giữa thể xác và tâm hồn, giữa nhu cầu vật chất và nhu cầu tinh thần. Để hạnh phúc, con người cần phải dung hòa các nhu cầu đó.

Cảm nhận nhân vật Trương Ba - mẫu 8

Vở kịch hiện thân với nhân vật Trương Ba, một người nông dân chân chất, hiền lành, chăm chỉ làm việc và sống trong sạch. Ông tái sinh và trú ngụ trong xác của anh hàng thịt, nhưng cảm thấy cay đắng khi thấy bản thân mất đi nhận thức và trở nên mai một.

Anh không còn là chính mình nữa, mọi giá trị anh từng có dần biến mất và linh hồn trở nên nhiễm độc. Muốn kết thúc điều tồi tệ này, Trương Ba gặp Đế Thích và xin được giải thoát. Anh không muốn sống trong sự giả dối và vô nghĩa. Lời trách móc của Trương Ba cho thấy triết lý sống của anh, anh chấp nhận chết hơn là sống vô nghĩa.

Sự sống trong xác anh hàng thịt là lạnh lùng, không cảm xúc. Một cuộc sống chỉ đầy dục vọng, không còn giá trị tinh thần. Trương Ba mong muốn một cuộc sống có ý nghĩa, hạnh phúc và sẵn lòng hoàn thiện bản thân. Anh không chấp nhận sống một cuộc sống vô nghĩa, và quyết định chết là một quyết định đúng đắn.

Đế Thích an ủi Trương Ba bằng việc nhắc nhở rằng cuộc sống không luôn theo ý muốn của mỗi người và cần có khả năng thích nghi linh hoạt. Nỗi khổ của Trương Ba là do sự thiếu cẩn trọng của người khác, và cũng là một cảnh báo về sự bất công trong xã hội.

Lưu Quang Vũ đã xây dựng một vở kịch với nhân vật Trương Ba để truyền tải triết lí nhân văn, thời sự cho độc giả.

Xem thêm những bài văn mẫu đạt điểm cao của học sinh trên cả nước hay khác:


Giải bài tập lớp 12 sách mới các môn học