Phân tích bài thơ Bàn giao của Vũ Quần Phương

Câu hỏi Phân tích bài thơ Bàn giao của Vũ Quần Phương trong bài thơ Bàn giao thuộc bộ Ngữ liệu ngoài sgk dành cho học sinh lớp 9, lớp 12 đầy đủ câu hỏi đọc hiểu và viết có hướng dẫn chi tiết giúp Giáo viên có thêm tài liệu ôn tập cho học sinh ôn thi Văn vào lớp 10 hoặc Tốt nghiệp THPT đạt kết quả cao. Mời các bạn đón đọc:

Xem thử

Chỉ từ 150k mua trọn bộ 70 Ngữ liệu ngoài sgk lớp 12 phần Thơ bản word có lời giải chi tiết:

Nội dung bài thơ Bàn giao

BÀN GIAO

(Vũ Quần Phương)

Rồi ông sẽ bàn giao cho cháu

Bàn giao gió heo may

Bàn giao góc phố

Có mùi ngô nướng bay

 

Ông sẽ chẳng bàn giao những tháng ngày vất vả

Sương muối đêm bay lạnh mặt người

Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc

Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi

 

Ông bàn giao tháng giêng hương bưởi

Cỏ mùa xuân xanh dưới chân giày

Bàn giao những mặt người đẫm nắng

Đẫm yêu thương trên trái đất này

 

Ông chỉ bàn giao một chút buồn

Ngậm ngùi một chút, chút cô đơn

Câu thơ vững gót làm người ấy(1)

Ông cũng bàn giao cho cháu luôn.

 (Theo Vũ Quần Phương”(2),Văn nghệ quân đội Xuân Giáp Ngọ 2014, tr.86)

Chú thích:

(1) Câu thơ “Cắn răng mà chịu thiệt, vững gót để làm người.”

(2) Vũ Quần Phương (sinh năm 1940) tên thật là Vũ Ngọc Chúc, quê cha ở Nam Định nhưng ông hầu như sinh sống và gắn bó cả đời với mảnh đất Hà Nội quê mẹ. Ông là một bác sĩ nhưng yêu thích văn chương, ông sáng tác thơ và viết phê bình văn học. Thơ ông giản dị, sâu sắc mà hóm hỉnh, khoa học, suy tưởng mà ăm ắp trữ tình.

Câu hỏi: Anh/ chị hãy viết một bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích bài thơ “Bàn giao” của Vũ Quần Phương.

- Đảm bảo yêu cầu về hình thức, dung lượng

+ Viết đúng hình thức bài văn đầy đủ ba phần Mở bài, Thân bài, Kết bài.

+ Đảm bảo dung lượng khoảng 600 chữ.

- Xác định đúng vấn đề nghị luận: Phân tích bài thơ “Bàn giao” của Vũ Quần Phương.

- Lựa chọn được các thao tác lập luận phù hợp; kết hợp nhuần nhuyễn lí lẽ và dẫn chứng; trình bày được hệ thống ý phù hợp theo bố cục ba phần của bài văn nghị luận. Có thể triển khai theo hướng:

* Mở bài:

- Giới thiệu về nhà thơ Vũ Quần Phương – một cây bút giàu cảm xúc, từng trải, với phong cách nhẹ nhàng mà sâu lắng.

- Dẫn dắt vào bài thơ “Bàn giao” – một lời nhắn gửi đầy xúc động từ thế hệ đi trước dành cho thế hệ tương lai.

- Khẳng định vấn đề: “Bàn giao” không chỉ là một lời trao gửi, mà còn là bản tuyên ngôn nhân văn về giá trị sống, trách nhiệm và tình yêu thương giữa các thế hệ.

* Thân bài:

a. Khổ thơ 1: Mở đầu nhẹ nhàng, gợi không gian ấm áp, quen thuộc

- Hình ảnh bàn giao gió heo may, góc phố, mùi ngô nướng:

+ Là những dấu ấn văn hóa, cảm xúc của đời sống bình dị, thân thương.

+ Gợi không khí mùa thu Hà Nội, gợi hoài niệm tuổi thơ và vẻ đẹp lặng lẽ của quê hương.

→ Cho thấy ông không bàn giao của cải vật chất mà là kỷ niệm, cảm xúc, vẻ đẹp đời thường – một cách truyền trao đầy tinh tế và nhân văn.

b. Khổ thơ 2: Chọn lọc giá trị truyền trao, thể hiện tình yêu thương sâu sắc

- “Không bàn giao những tháng ngày vất vả”:

+ Những hình ảnh “sương muối”, “đất rung chuyển”, “xóm làng loạn lạc” gợi quá khứ chiến tranh, nghèo khó, bất an.

+ Ông cố ý không truyền lại đau thương, mất mát, mà chọn giữ lại cho riêng mình.

→ Tình yêu thương và ý thức trách nhiệm của người đi trước: bảo vệ thế hệ sau khỏi những tổn thương mà họ từng trải qua.

c. Khổ thơ 3: Trao gửi vẻ đẹp cuộc sống và con người

- Bàn giao “tháng giêng hương bưởi”, “cỏ mùa xuân”, “mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương”:

+ Là hình ảnh của sự sống, mùa xuân, ánh sáng, yêu thương.

+ Ông muốn cháu đón nhận cuộc sống thanh bình, tươi mới, giàu tình người – những giá trị tích cực để nâng niu và tiếp nối.

→ Gợi sự kỳ vọng và tin tưởng của thế hệ trước vào thế hệ sau trong hành trình gìn giữ và phát triển vẻ đẹp nhân văn ấy.

d. Khổ thơ cuối: Bàn giao những giá trị tinh thần sâu sắc

- “Một chút buồn”, “chút cô đơn”, “câu thơ vững gót làm người”:

+ Là nỗi niềm nhân sinh mà mỗi con người đều phải trải qua.

+ Nhưng cũng là tư cách làm người – kiên cường, nhân hậu, sâu sắc – được đúc kết trong thơ ca và trải nghiệm.

→ Đó là hành trang tinh thần quan trọng mà ông trao lại cho cháu: biết cảm, biết nghĩ, biết sống tử tế.

* Kết bài:

- Khẳng định: “Bàn giao” là một bài thơ dung dị mà sâu xa, thể hiện rõ triết lý sống nhân văn, tấm lòng yêu thương của người đi trước đối với thế hệ sau.

- Qua bài thơ, người đọc cảm nhận được:

+ Một quá khứ đầy hy sinh nhưng bao dung,

+ Một hiện tại giàu yêu thương,

+ Và một niềm tin vững chắc vào tương lai.

- Liên hệ: Lời “bàn giao” ấy không chỉ là dành cho người cháu trong thơ mà cũng là lời nhắn gửi dành cho mọi thế hệ mai sau – hãy sống đẹp, sống biết ơn, và sống có trách nhiệm.

Bài văn tham khảo

Trong dòng chảy bất tận của thời gian, mỗi thế hệ đều có sứ mệnh gìn giữ và trao truyền những giá trị cho thế hệ mai sau. Nhà thơ Vũ Quần Phương – một người từng trải, sâu sắc – đã gửi gắm điều ấy một cách nhẹ nhàng mà sâu lắng qua bài thơ “Bàn giao”. Bài thơ là lời tâm tình, là sự “chuyển giao” đầy nhân văn của một người ông dành cho đứa cháu – đại diện cho tương lai – những điều quý giá nhất trong hành trang làm người.

Ngay từ khổ thơ đầu, người đọc đã cảm nhận được sự trìu mến, thân thương trong cách ông “bàn giao” cho cháu mình những điều gần gũi nhất của đời sống: “gió heo may”, “góc phố”, “mùi ngô nướng bay”. Đó không phải là của cải vật chất mà là kỷ niệm, ký ức, và cảm xúc – những nét đẹp giản dị mà thấm đẫm tình yêu quê hương. Những hình ảnh ấy không chỉ gợi không khí mùa thu Hà Nội mà còn mở ra một không gian văn hóa ấm áp, thân quen. Đây chính là cách ông giữ lại hồn cốt dân tộc trong những điều bình dị nhất.

Nhưng ông không trao hết tất cả. Ở khổ thơ thứ hai, người ông lại dứt khoát từ chối truyền lại “những tháng ngày vất vả”, từ “sương muối”, “xóm làng loạn lạc” đến “ngọn đèn mờ”. Đó là hình ảnh của những tháng năm chiến tranh, đói nghèo và mất mát – những ký ức đau thương mà ông lựa chọn giữ lại cho riêng mình. Ẩn chứa trong đó là tấm lòng của người đi trước: che chở, gìn giữ, không muốn thế hệ sau phải gánh chịu khổ đau như cha ông từng nếm trải.

Ngược lại, ở khổ thơ thứ ba, ông chọn “bàn giao” cho cháu những điều đẹp đẽ và tích cực: “tháng giêng hương bưởi”, “cỏ mùa xuân”, “mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương”. Đó là hình ảnh của mùa xuân, của sự sống, của ánh sáng và tình người. Qua đó, ông muốn cháu mình lớn lên trong một thế giới bình yên, yêu thương và hy vọng, nơi con người sống với nhau bằng ánh sáng của nhân hậu và niềm tin.

Đặc biệt, ở khổ thơ cuối, ông không quên trao gửi “một chút buồn”, “chút cô đơn” – những cảm xúc tất yếu trong hành trình làm người. Nhưng đi kèm với đó là “câu thơ vững gót làm người” – một giá trị tinh thần bền vững. Ở đây, thơ ca chính là điểm tựa, là hành trang giúp con người sống bản lĩnh, tử tế và sâu sắc hơn. Đó là sự bàn giao không chỉ ký ức mà còn cả phẩm chất sống, để thế hệ sau có thể “vững gót” trên hành trình làm người.

Bài thơ “Bàn giao” của Vũ Quần Phương vì thế không chỉ là lời nhắn gửi riêng giữa ông và cháu, mà còn là lời dặn dò của cả một thế hệ cha ông gửi tới những người đi sau. Đó là lời bàn giao của tình yêu thương, của vẻ đẹp quê hương, của phẩm giá làm người – không bi lụy, không nặng nề, mà nhẹ nhàng, đầy tự nhiên và xúc động. Bài thơ nhắc nhở mỗi người trong chúng ta: hãy biết trân quý quá khứ, nâng niu hiện tại và có trách nhiệm với tương lai.

Xem thêm các câu hỏi Đọc hiểu và Viết trong bài thơ Bàn giao chọn lọc, hay khác:

Xem thêm bộ ngữ liệu ngoài sách giáo khoa lớp 9, lớp 12 phần Thơ chọn lọc, hay khác:


Đề thi, giáo án các lớp các môn học