Top 20 Kể lại một hoạt động xã hội thăm Mẹ Việt Nam Anh hùng

Tổng hợp trên 20 bài văn kể lại một hoạt động xã hội: thăm Mẹ Việt Nam Anh hùng hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

Bài văn kể lại một hoạt động xã hội: thăm Mẹ Việt Nam Anh hùng - mẫu 1

Ở địa phương em mới xây dựng lên những ngôi nhà tình thương. Những ngôi nhà này dành cho những người có hoàn cảnh khó khăn trong làng, và một trong những ngôi nhà đó là dành tặng cho bà Tám, bà là bà mẹ Việt Nam anh hùng.

Mẹ em kể, khi xưa bà Tám có đến sáu người con trai, nhưng trong chiến tranh cả chồng và sáu người con của bà đều xung phong lên đường chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc. Tuy chiến tranh đã kết thúc, đất nước đã giành được hòa bình, độc lập nhưng chồng và các con của bà đã hi sinh cho Tổ Quốc, đã mãi mãi ra đi mà không bao giờ trở về. Nay bà đã hơn chín mươi tuổi rồi nhưng bà Tám vẫn một thân một mình cô đơn trong một ngôi nhà nhỏ, khi mưa nước còn bị dột vào nhà. Hoàn cảnh của bà rất đáng thương. Vì vậy, địa phương em đã xây dựng ngôi nhà tình thương để tặng cho bà, mong cuộc sống của bà đỡ vất vả hơn.

Là một người mẹ rất yêu thương những đứa con của mình, nhưng trong hoàn cảnh đất nước bị xâm lược, dù rất đau xót nhưng bà Tám vận động viên cho những người con và người chồng của mình lên đường đấu tranh, bảo vệ cho nước nhà. Bà là một người mẹ vĩ đại, thương con nhưng bà cũng là một người yêu nước, mong cho đất nước được hòa bình. Bà đã gạt nỗi đau, nỗi thương con để động viên những người con thực hiện nhiệm vụ với Tổ Quốc.Ngày đất nước dành được độc lập, hòa bình, mọi người hân hoan đón những người lính trở về, còn chồng và con của Bà Tám không thể về được nữa. Em chỉ được nghe bà kể lại, hình ảnh bà Tám lặng lẽ khóc trong ngày độc lập rất đáng thương, khiến mọi người ai cũng xót xa, ngậm ngùi theo. Từ đó đến nay một mình bà phải sống với nỗi cô đơn, buồn đau. Cuộc sống của bà cũng rất vất vả, thiếu thốn.

Mỗi năm, cứ vào ngày 27/7, ngày thương binh liệt sĩ Việt Nam, bà Tám đều đi ra Nghĩa Trang lau sạch những ngôi mộ, thắp hương cắm hoa cho chồng và con mình. Khuôn mặt bà rất buồn, nước mắt cứ lặng lẽ chảy ra làm cho em và đoàn người dâng hương tưởng niệm hôm ấy đều rất xúc động và xót xa.

Chúng ta được sống trong không khí hòa bình như ngày nay không chỉ nhờ sự đấu tranh, hi sinh hết mình của những người chiến sĩ mà còn nhờ sự hi sinh lặng thầm mà ít người biết đến, đó là những bà mẹ Việt Nam anh hùng. Các bà đều là những người phụ nữ tuyệt vời nhất, vĩ đại nhất.

Bài văn kể lại một hoạt động xã hội: thăm Mẹ Việt Nam Anh hùng - mẫu 2

Chiến tranh đã đi qua nhưng những nỗi đau và cả những vết thương thì nó không thể nào phai được nhất là đối với những người đã trực tiếp ra chiến trường đối chọi với quân giặc. Có thể nói những vết thương để lại đối với họ thời gian không thể nào xóa nhòa được. Bên cạnh nhà tôi cũng có một bà mẹ anh hùng. Bà có một người con trai đã hy sinh trong chiến trường miền nam ác liệt và nỗi đau ấy có lẽ cả cuộc đời bà cũng không thể nào quên được.

Năm nay bà đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng bà còn khỏe lắm. Đôi mắt tinh nhanh ấy vẫn có thể nhìn được từng lỗ kim nhỏ, vẫn có thể khâu đan áo đan khăn. Bà vẫn còn lắm mỗi lần tôi sang nhà bà chơi chỉ nghe tiếng bước chân là bà đã biết là tôi rồi. Bà quý tôi lắm, chẳng thế mà mỗi lần sang, tôi đều được bà dành cho những quả táo quả cam tươi ngon nhất. Hàng xóm ai cũng thương bà, bà chỉ có một anh con trai duy nhất, ngày đất nước kháng chiến xóm làng thương bà bao bà đừng cho anh đi, nhưng vì tổ quốc vẫy gọi, bà vẫn khuyến khích anh lên đường kháng chiến và rồi ngày kháng chiến thắng lợi miền nam hoàn toàn được giải phóng thì cũng là lúc bà nghe tin anh không trở về. Bà đau khổ dằn vặt cô đơn và một tâm nguyện cuối cùng là nhận được hài cốt của anh. Nhưng chiến trường ác liệt đồng đội anh không thể tìm thấy hài cốt của anh. Những năm tháng sau đó bà không ngừng đi tìm kiếm hài cốt anh, và rồi trời cũng không phụ lòng người cuối cùng bà cũng tìm thấy anh, gánh nặng trong lòng vơi bớt đi phần nào.

Hàng xóm ai cũng thương bà lắm thương bà thui thủi một mình không con cháu. Bọn trẻ con chúng tôi ai cũng yêu bà lắm. Cả xóm ai cũng quý bà lắm. bác lúc nào cũng nói năng nhẹ nhàng ôn hòa với mọi người chẳng thế mà bao nhiêu cuộc cãi vã lớn nhỏ chỉ cần có bà ra khuyên giải là đều giải quyết được hết thảy. Bà không giàu có gì nhưng bà luôn quan tâm chăm lo cho học tập của chúng tôi, đứa nào trong xóm mà được giấy khen cuối năm là bà lại có thưởng vì thế nên lũ trẻ chúng tôi ai nấy đều quý bà.

Mỗi khi đến những ngày thương binh hay ngày bà mẹ Việt Nam anh hùng nhà bà đông lắm người ra người nào nườm nượp, chính quyền địa phương đều đều quan tâm thăm hỏi động viên bà. Bà đã được trao bằng khen bà mẹ Việt Nam anh hùng Với riêng tôi bà không những là một người bà mà còn là một người mẹ nữa. bà luôn quan tâm chăm sóc động viên khuyến khích tôi học hành cho tốt.

Những hôm rảnh rỗi tôi thường sang giúp bà nhặt rau giặt quần áo trò chuyện với bà cho bà nguôi nỗi cô đơn. Những lúc nhớ anh bà còn kể cho tôi những câu chuyện về anh, những bức thư anh đa gửi cho bà và tôi càng xúc động hơn khi biết anh chính là người tự nguyện ôm bom ba càng nhảy vào xe tăng địch. Tôi nghẹn ngào, những giọt nước mắt lăn dài trên má tôi thương bà thương anh và tôi thầm nghĩ cái lòng dũng cảm gan dạ của anh phải chăng cũng là cái sự kiên cường mạnh mẽ trong con người bà.

Chính những người con như bác mà chúng tôi đã có được hòa bình ngày hôm nay. Tôi thầm biết ơn anh biết ơn bà và hầm hứa sẽ cố gắng học giỏi để không phụ lòng anh và bà.

 

Bài văn kể lại một hoạt động xã hội: thăm Mẹ Việt Nam Anh hùng - mẫu 3

Nhân ngày thành lập Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam 20 tháng 10, Thầy tổng phụ trách của trường đã tổ chức một chuyến đi thăm mẹ Việt Nam anh hùng cùng với gặp gỡ những người già neo đơn ở phường chúng tôi đang ở. Đó là một cuộc gặp gỡ vô cùng xúc động mà có lẽ suốt cuộc đời tôi cũng không thể nào quên được.

Chuyến đi được khời hành vào sáng sớm ngày chủ nhật, vì ngày ấy cả trường cùng được nghỉ, những hoạt động vì cộng đồng dễ dàng được thực hiện và có nhiều người cùng tham gia nữa. Vì là lớp trưởng nên tôi được ưu tiên tham gia chuyến đi này với thầy cô cùng các bạn. Sáng hôm ấy tôi đã thức rất sớm, ăn mặc quần áo chỉnh tề và lịch sự, tôi đạp xe đến trường để đến địa điểm tập trung cùng các thầy cô. Khi vừa đến nơi, đã có rất nhiều bạn đến sớm hơn tôi và chờ sẵn. Tôi hòa vào đám đông, tận hưởng buổi sáng trong lành trong khuôn viên trường.

Khi nghe tiếng còi báo hiệu tập trung của thầy, chúng tôi đã nhanh chóng xếp thành hàng trật tự, có 4 thầy cô cùng đi với chúng tôi, 2 thầy chịu trách nhiệm chở quà, còn 1 thầy và 1 cô còn lại chịu trách nhiệm quản lí chúng tôi trên đường đến nơi. Vì khá đông nên chúng tôi đi bằng xe buýt đến địa điểm, vừa an toàn, vừa tiện lợi, lại có thể vừa nói chuyện với các bạn trong lúc đi.

Chúng tôi đã mất chỉ khoảng 20 phút ngồi xe buýt là đến nơi. Nơi các cụ ở không hề xa trung tâm thành phố, nó nằm vừa sát vùng nội ô, vì vậy khiến nơi các cụ sống không quá chật chội thiếu thốn không gian, và cũng không quá lặng lẽ và ưu buồn. Ngôi nhà được mang tên là “Nhà lành”, có giàn hoa giấy tươi thắm trước ngõ, bên hông nhà là rất nhiều vườn rau, có cả một cây vú sữa rất to, cành lá xum xuê tươi tốt.

Xem thêm các bài viết Tập làm văn lớp 8 hay khác: