30+ bài văn Tả cây đa (hay, ngắn gọn)



bài văn Tả cây đa lớp 7 hay nhất, ngắn gọn được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên cả nước giúp bạn viết bài văn Tả cây đa hay hơn.

30+ bài văn Tả cây đa (hay, ngắn gọn)

Bài văn tả cây đa - mẫu 1

   Tôi sinh ra ở một vùng quê thanh bình nơi có những con sông hiền hòa, chảy xiết, những cánh diều bay lả lơi mỗi khi chiều về, những con đê đuổi nhau chạy dài tít tắp, những cánh đồng lúa xanh ngát thẳng cánh cò bay. Đặc biệt, tôi yêu và tự hào hơn cả đó là cây đa cổ thụ ngàn năm của quê hương tôi, nó là linh hồn của làng quê và gắn với tâm hồn của tuổi thơ tôi.

   Không biết cây đa có từ bao giờ nhưng mọi người đều truyền tai nhau rằng nó đã ăn sâu bám rễ ở mảnh đất quê hương tôi thuở thời xây làng lập nước. Cây đa cao sừng sững nơi đầu làng vươn rộng cành lá xum xuê như người mẹ hiền dang rộng vòng tay ôm ấp những đứa con bé bỏng của mình. Thân cây to sừng sững như cột đình mà hai ba đứa trẻ như tôi vòng tay ôm không xuể. Vỏ cây sần sùi, khô cứng như một minh chứng của năm tháng và sự tác động bởi thiên nhiên. Bộ rễ của nó to và dài nhấp nhô trên mặt đất như những con trăn khổng lồ đang uốn lượn. Hơn một lần tôi được chứng kiến sự thay da dổi thịt của cây đa mỗi khi thời tiết chuyển mình. Mùa xuân, những chiếc trồi non trên thân cây bắt đầu nảy mầm, sự sinh sôi nảy nở như tiếng mời chào đàn chim bay về đây ca hát. Mùa hạ cây đa như một người thiếu nữ khoác trên mình một sắc xanh mơn mởn, tràn đầy sự sống. Mùa thu, cô gái ấy trở nên đỏng đảnh với trong màu áo mới rực rỡ hơn. Những chiếc áo vàng, áo đỏ nhanh chóng được khoác lên rồi cũng sớm bị cởi ra, rụng rơi xuống mặt đất. Mùa đông, cây đa trơ trụi chỉ còn lại những chiếc cành khẳng khiu, giống như dấu hiệu của tuổi tác hằn trên nếp da của người phụ nữ. Mỗi mùa mỗi vẻ, hình bóng của cây đa trong sự đổi khác của nó luôn in sâu trong tâm trí của tôi.

   Tôi yêu cây đa bởi nó gắn bó sâu sắc với những kí ức của tuổi thơ. Tôi còn nhớ như in những buổi chiều chăn trâu cùng bạn bè, ngồi dưới gốc đa chúng tôi nói với nhau bao điều, kể với nhau bao câu chuyện. Những bác nông dân đi làm đồng về, gốc đa cũng chính là điểm dừng chân lí tưởng. Bóng đa mát rượi xua đi bao cơn nóng mùa hè để người dân quê tôi có nơi hóng mát, lũ trẻ con chúng tôi thoải mái đùa nô, vui vẻ. Nhiều lúc rảnh rỗi, chúng tôi còn lấy lá đa để làm thành những con nghé rất ngộ nghĩnh. Cây đa chính là cuốn nhật kí dài ghi chép lại biết bao kỉ niệm tuổi thơ tôi.

   Cây đa sống cùng làng quê tôi bao đời nay, từ ngày cụ tôi, ông tôi còn sống cũng vẫn thường hay kể những câu chuyện về cây đa. Tôi nhớ nhất câu chuyện mà ông tôi đã từng kể, năm ấy mưa bão lớn đến bất ngờ, cuốn đi bao mái nhà, bật đổ bao gốc cây. Thế nhưng cây đa cổ thụ vẫn đứng sừng sững ở đầu làng, chịu bao trận mưa giông rát buốt, bao cơn lốc, trận gió dữ tợn mà vẫn kiên cường, bất khuất, hiên ngang vững trãi không hề lung lay. Nó chính là biểu tượng của sự trường tồn và sức sống dẻo dai của quê hương tôi.

   Cây đa còn là chứng nhân lịch sử, chứng kiến bao sự đổi thay của cảnh vật và con người của quê hương tôi. Những năm kháng chiến, cây đa đã kiên cường kề vai sát cánh cùng cha ông tôi giữ làng, giữa nước. Trong những năm xây và phát triển quê hương, cây đa cũng gắn bó và theo sát từng chặng đường, thấy được sự thay thay da đổi thịt từng ngày của làng quê tôi. Đặc biệt cây đa là biểu tượng tâm linh mà dân làng tôi luôn luôn kính trọng, tôn thờ. Người ta thường nói “cây gạo có ma cây đa có thần” và chúng tôi tin vào điều đó, rằng đã có một vị thần xuống trần gian để sống và gắn bó cùng làng quê tôi. Cây đa đã trở thành biểu tượng và cũng là linh hồn của quê hương. Những người con phương xa mỗi khi trở về, thấp bóng đa thấp thoáng đầu làng ai ai cũng rưng rưng xúc động.

   Giờ đây, khi đã khôn lớn trưởng thành, tôi đã đi đến biết bao miền quê, sống ở những nơi phố thị xa hoa nhưng chưa bao giờ tôi thôi ao ước được trở về quê hương, được vòng tay ôm lấy gốc đa già đầu làng, được sống lại với những kỉ niệm tuổi thơ. Bây giờ và cho đến cả mai sau tôi sẽ mãi mãi không quên hình bóng của cây đa quê hương mình.

Dàn ý Bài văn tả cây đa

1. Mở bài: 

- Giới thiệu về cây đa: Không biết tự bao giờ, cùng với bến nước sân đình, cây đa đã trở thành biểu tượng của làng quê đất Việt.

2. Thân bài:

Tả cây đa:

- Đa rất dễ trồng và sống lâu tới ngàn tuổi.

- Tán cây to, cành đa vươn đến đâu buông rễ chùm, rễ nổi đến đó.

- Từ rễ hóa thành thân, để cây đa có thêm nhiều cội.

- Những cội đa đó như những cánh tay khổng lồ, cơ bắp cuồn cuộn.

- Lá đa xanh ngắt bốn mùa chim gọi về làm tổ

Cây đa với cuộc sống của dân làng:

- Là nơi nghỉ chân của những người nông dân mỗi buổi gánh nước, ra đồng.

- Là nơi anh nghệ sĩ góc máy nào gam màu nào để anh có được một tấm ảnh một bức tranh cổng làng ta, mái đình quê ta với gốc đa sần sùi rêu mốc, lá đa xanh ngát đẹp ngời đến thế!

- Cây đa gắn liền với lịch sử hào hùng của ngôi làng.

3. Kết bài: 

- Cảm nghĩ của em

Bài văn tả cây đa - mẫu 2

Làng quê của tôi ẩn chứa một cây đa cổ thụ khổng lồ, vô cùng ấn tượng. Nghĩ đến quê hương thân yêu, hình ảnh của ông cây này luôn hiện về trong tâm trí tôi. Mỗi khi tưởng nhớ, tôi cảm nhận như ông cây đang ôm trọn tôi, mang tôi trở về với quê hương mến thương.

Người ta thường tìm thấy ông cây đa này ở phía trước cổng làng, tựa như một người bạn thân mời gọi mọi người đến đây vui vẻ. Gốc cây đa này có nguồn gốc từ nhiều vùng miền, đặc biệt là Ấn Độ, Myanmar và Thái Lan. Nó thuộc họ Dâu tằm và nhìn từ xa, nó trông giống như một tấm áo màu xanh đậm khá to lớn, đủ lớn để che đậy hàng chục người. Độ cao của nó cũng không thể không gây ấn tượng, khoảng 5 mét. Đa sắc màu của cây đa được tạo nên bởi màu xanh đậm của lá và sự pha trộn của màu nâu đen trên thân cây.

Rễ cây ngoằn ngoèo nhấp nhô như là những ngón tay tò mò khám phá, tìm hiểu bí ẩn dưới lòng đất và trên bề mặt. Gốc cây đa thì sần sùi, vừa to vừa mạnh mẽ, ôm chặt lòng đất như một người cha bảo vệ gia đình. Thân cây lớn và vững chắc như trụ cột của tổ ấm, giữ cho cây đứng thẳng và đạt được ánh sáng mặt trời. Phía sau "người cha" này, có những cành cây giống như "người mẹ" ôm chầm "các con" lá của mình. "Người mẹ" cũng chắc chắn, gắn liền với thân cây, mang lại ánh sáng cho "những đứa con" của mình. Cuối cùng, là lá cây, biểu tượng cho "những đứa con tinh nghịch" của cây đa. Chúng mọc thành từng chùm, tạo nên những bóng mát rộng lớn và dịu mát. Quả đa lại có một vị chát nhẹ ở bên ngoài, có màu đỏ nhạt tuyệt đẹp!

Với người dân trong làng, ông cây đa này là một biểu tượng đẹp và cũng là nơi để tránh cái nắng hè oi bức. Đối với tôi, ông cây đã đánh thức những ký ức đáng nhớ từ thời thơ ấu và là nơi tôi thường ngồi chơi và trò chuyện cùng bạn bè trong những buổi chiều ấm áp.

Tôi yêu quý ông cây đa này và mong rằng dù có trải qua những ngày nắng nóng hay những đêm lạnh buốt, cây sẽ luôn mạnh khỏe đứng vững đó, chào đón tôi mỗi khi tôi trở về quê hương và theo dõi cuộc sống của chúng tôi mỗi ngày.

Bài văn tả cây đa - mẫu 3

Tại làng quê của tôi, tồn tại một loài cây đã trầm lặng chứng kiến sự thay đổi của nơi đây, điều đó cũng đồng hành một cách im lặng cùng với nhân dân địa phương. Đó chính là cây đa cổ thụ được trồng ngay tại phần đầu của làng. Về nguồn gốc của cây đa, không ai trong làng có thể nói chắc chắn được từ khi nó đã xuất hiện.

Nhưng cây đa vẫn đứng đó, như một thành viên trung thành của ngôi làng này. Nhìn từ xa, nó trông như một người bảo vệ đáng tin cậy đứng vững ở đầu làng, bảo vệ sự an toàn cho ngôi làng quê yêu thương. Các cành cây to lớn và cứng cáp cắm sâu vào lòng đất, hút chất dinh dưỡng, trong khi một số cành nổi lên trên mặt đất. Thân cây mạnh mẽ và to lớn, với lớp vỏ nâu bạc là bằng chứng sống của thời gian mà cây đã dành cho ngôi làng này.

Các cành cây mọc to và rộn ràng, che kín một khoảng đất rộng. Lá đa lớn giống như những chiếc quạt nhỏ, có màu xanh đậm và mặt sau mềm mại với một lớp lông ngắn mỏng. Dưới tán cây đa mát mẻ, là nơi lí tưởng để người dân trong làng thư giãn. Những người nông dân sau một ngày làm việc vất vả, khi trở về đều ngồi dưới tán cây để tận hưởng bầu không khí mát mẻ và xua tan mệt mỏi. Những chú trâu cũng thường nằm lười biếng dưới tán cây, tận hưởng bóng mát mát mẻ.

Mỗi buổi chiều sau khi học về, chúng tôi, những đứa trẻ trong làng, thường tụ tập lại đầu làng và ngồi dưới bóng cây đa để chơi chuyền, đuổi bắt, kể chuyện vui vẻ, và cười đùa. Tiếng nói, tiếng cười tạo nên một không gian tươi vui và sôi động. Cây đa cùng con đò trên bến sông đã trở thành biểu tượng đích thực của làng quê. Tôi thật lòng yêu cây đa ở quê hương mình.

Bài văn tả cây đa - mẫu 4

Ở trung tâm sân đình của làng, nổi bật một cây đa cổ thụ, thân cây vươn cao vút với tán lá rộng lớn, gần như là một biểu tượng uy nghiêm của làng quê.

Từ xa, trước khi bước chân vào cổng làng, em đã thấy ngay ngọn cây cao vút, với những lá xanh mướt của cây đa. Thân cây đa mạnh mẽ, to lớn đến mức cần ít nhất hai người lớn đặt tay ôm quanh để bao quanh. Cây đa đứng cao và mọc ra nhiều cành mạnh mẽ, tỏ ra mạnh khỏe. Bề mặt vỏ cây màu nâu sậm xen lẫn với chút rêu xanh tạo nên một vẻ cổ kính và lâu đời. Bộ rễ của cây đa, dày đặc và lớn lao, chặt chẽ bám vào đất như những con rắn khổng lồ. Điều đặc biệt là ngoài những rễ gỗ chính, cây đa còn có những rễ phụ mềm mại trải xuống từ ngọn cây, làm cho cây đa vừa mạnh mẽ vừa mang vẻ dịu dàng và lãng mạn. Những lá đa to bằng bàn tay người lớn mọc rất gần nhau, tạo nên một bóng mát lớn trải rộng khắp sân đình.

Dưới gốc cây đa, đã diễn ra vô số hoạt động văn hóa của làng, từ các buổi họp mặt đến những lễ hội nổi tiếng trong năm. Cây đa đem lại bóng mát cho bà con trong làng để họ thư giãn sau những ngày làm việc vất vả. Không chỉ thế, cây đa còn trở thành người bạn thân thiết của các đứa trẻ trong làng, gắn liền với ký ức tuổi thơ đáng nhớ. Chúng tôi đã cùng nhau chơi đuổi bắt, đánh chắt đánh chuyền dưới gốc cây mỗi khi buổi chiều buông xuống.

Cây đa là một biểu tượng đẹp và không thể thiếu của làng quê, em yêu nó vì nó đã trở thành một phần của cuộc sống trong ngôi làng, mang trong mình tất cả những giá trị đẹp của làng quê nghèo của em.

Bài văn tả cây đa - mẫu 5

Trước cổng làng, tựa như một người bảo vệ đồng lòng, nổi bật một cây đa vô cùng mạnh mẽ và to lớn. Cây đa này đã trải qua nhiều thế hệ, chắc chắn không có người làng nào không biết đến và gọi tên thân quen của nó là "cụ đa."

Cụ đa đứng vững cao, có lẽ đã vượt qua ngưỡng cao 5 mét, cao hơn hẳn bất kỳ cây cổ thụ nào khác trong làng. Thân cây rộng và to, dày bằng ba cột đình gần đó. Lớp vỏ bên ngoài thân cây, khô khốc và cứng như da trôi dạt của một con đồng ruộng trong mùa hạn hán. Nói về cây đa, không thể bỏ qua bộ rễ tráng lệ của nó. Những rễ sâu xuống lòng đất, nhưng vẫn còn một phần to lớn trồi lên trên mặt đất. Các sợi rễ to bằng cánh tay cuộn tròn lên như những con trăn khổng lồ, tạo ra những khe hốc sâu, là nơi ẩn mình của những chú chim và sóc nhỏ. Tán lá đa rất rộng, mặc dù không đậy như cây bàng hay cây sưa. Những lá xanh tươi mướt xen kẽ tạo thành một màn bức tranh tự nhiên khổng lồ. Mặc dù không thể che kín ánh nắng, nhưng cây vẫn tạo ra một vùng bóng mát dịu, là nơi mọi người tìm đến trong những ngày nắng nóng. Đặc biệt, từ những cành thấp, rễ dài trải xuống đất giống như những sợi dây đàn trong truyền thuyết.

Mặc dù cây đa có giá trị gỗ quý, nhưng chẳng bao giờ ai nghĩ đến việc chặt cây đa để thu gom gỗ. Cây đa đại diện cho tinh thần và giá trị vô cùng quan trọng đối với làng quê. Gốc cây đa trước cổng làng là biểu tượng của quê hương, luôn sẵn sàng chào đón mọi người và tiễn đưa họ trong mọi cuộc hành trình. Cây đa là điểm hẹn của các đứa trẻ khi họ cùng nhau đến trường, là nơi những người nông dân lựa chọn để nghỉ ngơi trước khi bước vào đồng cày. Gốc cây đa đã đi sâu vào trái tim của người dân làng quê như một người bạn đồng hành trung thành.

Qua mỗi mùa mưa nắng, cây đa vẫn giữ vẻ xanh tươi và động lòng người tại vị trí của nó. Đây là điểm dừng chân tinh thần cho những người con xa quê hương. Dù thời gian trôi qua bao lâu, cây đa vẫn tồn tại vĩnh cửu, giống như tình yêu sâu sắc dành cho quê hương không bao giờ phai nhạt.

Bài văn tả cây đa - mẫu 6

Em đã ra đời và trưởng thành trong một thành phố hiện đại, nơi mà những tòa nhà cao tầng chọc trời nắng luôn là thứ đặc trưng, và cây xanh hiếm khi góp mặt. Do đó, khi hè vừa qua, em đã có cơ hội thăm quê ngoại và bị cuốn hút bởi cây đa ấn tượng tại đầu làng.

Khi em cùng bố mẹ đến từ xa, em đã thấy cây đa che kín cả một phạm vi rộng lớn. Tán lá xanh tươi mát, rộng lớn, và để có tán lá như vậy, thì chắc chắn rằng cây phải khỏe mạnh, cứng cáp đến đáng kinh ngạc. Khi em tiến gần hơn, em đã không thể không ngạc nhiên. Các cành cây rất to, khá giống như thân cây bàng hoặc cây phượng, mà em thường thấy ở sân trường. Chúng bắt đầu nẩy mầm và phát triển theo mọi hướng. Trên các cành cây đó, lá đa lớn giống như những chiếc quạt nở rộ. Mỗi chiếc lá đều rất xanh tươi. Trên những cành cây, có những sợi dây tơ hồng rủ xuống như những tấm rèm mỏng.

Ở gốc cây đa, có những khoảng trống nhỏ, là nơi mà các bác gái trong làng bày quán bán nước, và cũng là nơi chúng tôi thường chơi đùa. Trong hai tháng hè ngắn ngủi, chúng tôi thường tìm đến đây để tham gia vào những trò chơi dân gian như ô ăn quan, trốn tìm, hoặc thậm chí là trò bán hàng. Tất cả diễn ra dưới tán cây đa này. Tiếng cười và tiếng vui đùa của chúng tôi vang xa khắp nơi.

Người ngoại của em thường kể rằng cây đa này đã có từ rất lâu. Không ai có thể nói chính xác từ khi nào nó đã nảy mầm và sinh trưởng ở đây, chỉ biết rằng cây đa này đã gắn bó với làng quê suốt nhiều thế hệ. Vì vậy, với mỗi người con xa quê hương, cây đa ở đầu làng chính là biểu tượng của ngôi làng thân yêu. Dù em không thể ở đây lâu dài, nhưng qua những khoảnh khắc tươi đẹp và thời gian sống ở đây, em cảm thấy mình cũng trở thành một phần của quê hương này, một phần gắn bó suốt thời gian dài. Khi em trở về thành phố, em không thể ngừng nhìn lại. Những sợi dây tơ hồng nheo nhéo trong gió, và những chiếc lá đa nhẹ nhàng rơi, dường như là lời chào tạm biệt của họ.

Em thật sự yêu quý cây đa này. Em hy vọng rằng vào mùa hè năm sau, em sẽ có cơ hội trở lại quê ngoại và tiếp tục tận hưởng những giây phút vui đùa dưới tán cây đa thân thuộc.

Bài văn tả cây đa - mẫu 7

Quê hương! Hai tiếng gọi đó thật thân thương biết nhường nào! Quê hương đối với mỗi người có thể là cánh đồng rộng lớn thẳng cánh cò bay hoặc là dòng sông hiền hòa ôm ấp xóm làng trù phú… Còn đối với em quê hương chính là cây đa cổ thụ ở đầu làng.

Cây đa này không biết đã có ở đây từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em mới chỉ là một đứa bé, cây đã đứng sừng sững ở đây như một minh chứng lịch sử. Thân cây rất to, ba người bọn em nắm tay nhau ôm cũng không xuể. Cây cao với những cành cây tỏa ra tứ phía trông giống hệt như hàng chục cánh tay của những người khổng lồ.

Rễ cây lan rộng trên mặt đất, ngoằn ngoèo như những chú rắn hổ mang. Phần lớn rễ cây đã cắm sâu vào trong lòng đất để vừa làm bệ đỡ vừa hút chất dinh dưỡng nuôi cây.

Lá đa to hơn bàn tay người lớn một tẹo với những vân lá chạy từ cuống rồi lan ra toàn bộ bề mặt chiếc lá. Từ xa nhìn lại cây đa này trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ tỏa bóng che rợp cả một khoảng đất rộng. Đây cũng là nơi nghỉ mát của dân làng sau những buổi làm đồng mệt mỏi đồng thời cũng là nơi tụi trẻ con chúng em luôn chọn làm nơi đùa nghịch. Trưa hè oi bức mà được ngồi dưới gốc cây xanh hóng gió thì tuyệt biết mấy.

Những buổi chiều trước khi mặt trời bắt đầu ngả sang màu vàng cam tuyệt đẹp thì đây chính là địa điểm cho mọi trò chơi của tụi chúng em diễn ra. Nào là ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng và rất nhiều trò chơi khác. Chẳng biết từ lúc nào mà hình ảnh cây đa đã in sâu vào tâm trí mỗi người dân quê em. Ai đi xa trở về làng việc đầu tiên họ làm chính là đưa mắt tìm kiếm hình ảnh cây đa quen thuộc.

Bài văn tả cây đa - mẫu 8

Tuổi học trò của em gắn bó với bao loài cây thân thuộc nơi mái trường thân yêu. Nhưng có lẽ loài cây gần gũi hơn cả là cây đa.

Cây đa này được trồng đối diện với lớp học của em. Em không biết cây có từ bao giờ chỉ biết rằng từ khi em vào học tại trường thì đã thấy cây đa này rồi. Nhìn từ xa cây đa như một chiếc ô khổng lồ che rợp một khoảng sân rộng. Thân cây to sần sùi, màu nâu, ba vòng tay chúng em ôm không xuể, rễ cây rất to ẩn hiện trên mặt đất như những con rắn hổ mang.

Phần rễ này sẽ cắm sâu vào trong lòng đất hút chất dinh dưỡng để nuôi cây. Tán cây rộng. Những cành cây như những cánh tay khổng lồ, đan cài vào nhau hướng ra tứ phía. Lá đa to hơn bàn tay người lớn một chút. Lá dày màu xanh thẫm với những đường gân nhỏ chạy từ cuống rồi lan ra toàn bộ bề mặt lá.

Gốc đa cổ thụ này chính lá nơi chúng em vui chơi sau mỗi giờ học căng thẳng. Dưới gốc đa, em cùng bạn bè ngồi trò chuyện vui vẻ kể cho nhau nghe những câu chuyện cười, giảng cho nhau nghe những bài tập khó, cùng nhau chơi những trò chơi dân gian vô cùng thú vị như bịt mắt bắt dê, ô ăn quan…Tiếng cười vui vẻ giòn giã vang khắp sân trường. Ngày ngày, chúng em đều mang nước đến tưới cho cây để cây luôn xanh tốt, làm chiếc ô che mát cho chúng em.

Em rất thích cây đa này. Cây đa sẽ mãi là người bạn gắn bó thân thiết, sẽ trở thành một phần kí ức không thể thiếu trong suốt những năm tháng tuổi học trò của em.

Bài văn tả cây đa - mẫu 9

Đầu làng em có cây đa cổ thụ. Dù đi đâu xa đi chăng nữa, chỉ cần nghĩ đến cây đa đầu làng là nghĩ ngay đến quê hương yêu dấu của mình. Mỗi lần đi đâu đó, nhìn từ xa cây đa như đang giơ tay đón chào em về với quê hương, về với nguồn cội.

Cây đa tọa lạc trên bãi đất rộng ở ngã ba đầu làng. Cây đa tỏa chùm bóng mát cả một khoảng đất lớn đầu làng. Mùa hè ở đó rất đông người, các bác các cô các chú ra làm đồng về, mọi người ngồi nhâm nhi cốc trà, trò chuyện rôm rả cả đầu ngã ba, trẻ con chúng em thì chơi chuyền, ô ăn quan…

Thân cây lớn, rễ mọc ngoằn ngoèo trên mặt đất. Xung quanh thân chính có rất nhiều thân phụ. Ngọn đa cao vượt khỏi lũy tre làng. Bóng đa toả mát một khoảng đất rộng. Trong tán cây, nhiều loại chim làm tổ. Nhìn xem, gốc đa xù xì, to oành, cả sáu người ôm không hết. Lá đa và dài, dày và óng mượt.

Búp đa khô quăn queo nâu nâu rơi trên mặt cỏ đem về làm kèn. Nó kêu toe lên một tiếng, kèm theo chuỗi cười trong, trẻo vang xa. Cây đa đã chứng kiến bao sự kiện lớn nhỏ của làng. Cùng với bao lớp trẻ, thanh niên cũng như người già sinh ra và lớn lên. Cây đa quả đúng là nhân chứng lịch sử của làng.

Cây đa cổ thụ là hình ảnh quen thuộc và rất gần gũi với trẻ con chúng em, chúng em rất yêu cây đa ấy, vì đó là nơi chúng em được vui cười, nô đùa và lớn lên bên nhau. Cho dù sau này có đi xa đến đâu, em vẫn sẽ luôn nghĩ đến thời con thơ dại ấy bên gốc đa cổ thụ.

Bài văn tả cây đa - mẫu 10

Sân trường em có rất nhiều loài cây cho bóng mát. Trong đó em thích nhất cây đa trồng ở góc sân. Từ xa nhìn lại, cây như một chiếc ô xanh mát rượi. Đến gần mới thấy thân cây to, rắn chắc, mọc ra thành hai nhánh như hai con rồng uốn vào nhau. Rễ nhô lên gồ ghề tạo ra những hình thù kì lạ. Đặc biệt, rễ còn mọc ra cả ở thân và cành, buông xuống như tấm rèm.

Cành đan xen vào nhau, xoắn xuýt, nâng những tán lá xòe rộng, reo vui cùng chim chóc, chao lượn trong không gian. Lá to, hình bầu dục, xanh mướt, ánh sáng xuyên qua chỉ còn lại màu ngọc bích. Lấp ló trong tán lá là những bông hoa màu vàng nhạt, nhỏ li ti như những ngôi sao. Quả đa nhỏ, màu vàng cam tròn như hòn bi ve.

Xuân sang, chim chóc đậu đầy cành, hót ríu rít nghe rất vui tai. Khi ra chơi, em thường đọc truyện cùng mấy bạn dưới gốc cây hoặc bóng mát. Em rất yêu cây đa này và sẽ nhắc nhở cùng các bạn nhỏ rằng: “không bẻ cành, ngắt lá để cây luôn xanh tốt”.

Bài văn tả cây đa - mẫu 11

Ở cạnh sân đình của làng em có một cây đa sừng sững không biết có từ bao giờ. Em chỉ biết rằng nó rất cao to và tỏa bóng mát rợp cả một góc sân. Người dân làng em vẫn bảo đó là cây chở che cho làng em. Cây đa sừng sững như một người khổng lồ đang hiên ngang chễm chệ ngay giữa đường. Cây đa nằm sát mặt đường, bên dưới là cái giếng làng và sân đình. Mọi người vẫn bảo cây đa giếng nước và sân đình thường đi liền với nhau.

Thân của cây đa rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể được. Vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng, vì thỉnh thoảng còn nhô lên một số u mà người ta liên tưởng đến những ung nhọt mọc trên thân cây.

Ấn tượng nhất là bộ rễ như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Đây được xem là nơi ngồi hóng gió của người dân quê em. Rễ đa to và tài bò trên đất tưởng chừng như sắp bật ra. Nhưng mà nó lại bám rất sâu, nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn không quật ngã được loại cây kiên cố như thế nào.

Những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Trên những cành cây đó là những chiếc lá to và dày, có một số chiếc lá như cái quạt mo của bà em vẫn quạt. Lá nào lá nấy chắc nịch và rất khó có thể rơi rụng khi gió thổi qua. Trừ khi gió quá mạnh thì những chiếc lá mới theo gió rơi xuống. Bọn em vẫn thường nhặt lá đa đem về nhà viết thơ lên đó hoặc để ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc đa luôn.

Cây đa đồ sộ này đã trở thành biểu tượng của làng em, có nó làng em trông đẹp hơn và văn minh hơn. Mọi người vẫn bảo làng nào cũng nên có cây đa để bảo vệ cho làng và giữ gìn truyền thống làng lâu năm.

Mọi người ai đi đâu làm ăn xa cũng thường xuyên ghé về thăm quê và không ngớt khen cây đa càng ngày càng đồ sộ hơn. Nhiều người đã có những kí ức tuổi thơ đẹp dưới cây đa, bên cạnh giếng nước và sân đình này.

Bài văn tả cây đa - mẫu 12

Mỗi khi có ai đi vào làng em lại để ý đến cây đầu làng và đều tấm tắc khen quả là một cây đa cổ thụ nghìn đời gắn bó với làng quê.

Đó là một cây cổ thụ to lớn rêu phong cổ kính sừng sững như vị thần khổng lồ bảo vệ đời sống nhân dân được yên lành ấm no. Gốc cây to như cái cột đình, lũ trẻ chúng em mấy vòng ôm không xuể. Từ thân cây lực lưỡng vươn lên cao tủa ra vô số cành nhỏ, già nua cổ kính. Rễ cây cắm sâu vào lòng đất, có những cái rễ chồi lên khỏi mặt đất như những con trăn khổng lồ trườn lên.

Tán cây đua ra ngoài, bao phủ cả một vùng không gian rộng lớn. Mỗi khi đi làm đồng về, những bác nông dân thường ra ngồi dưới tán cây hưởng thụ khí giời mát mẻ dịu êm như bàn tay mẹ. Từ những cành cây lại.mọc ra những dây leo nối liền mặt đất và cây trông rất phong trần.

Tụi trẻ bọn em thường kháo nhau rằng trong cây có cả một thế giới bí ẩn mà chúng ta không hề hay biết, thế giới ấy đẹp biết bao thơ mộng biết bao. Hay những năm hạn hãn những người dân thường ra đây cầu nguyện để có được những mong muốn của mình. Cây đã trở thành một phần không thể thiếu của làng em, ai đi xa cũng nhớ về làng với cây đa rêu phong cổ kính.

Em rất yêu quý cây đa, em mong nó có thể sống lâu hơn trăm tuổi để sống mãi cùng làng.

Bài văn tả cây đa - mẫu 13

Cổng làng em có một cây đa cổ thụ, nó đã một hơn một trăm năm tuổi. Rễ cây nổi lên mặt đất hơn một mét. Thân cây cao khoảng mười mét. Tán cây rộng ba mươi mét. Gốc cây to nhiều người ôm không xuể, vỏ cây sần sùi, màu nâu, từ thân cây đâm ra nhiều nhánh rườm rà xanh biếc, cành cây phủ đầy lá xanh, mọc chĩa ra các phía.

Tán lá đa xòe rộng như một cái ô che mát cả một góc làng em. Lá đa có hình bầu dục, xanh um như lá bàng. Mỗi khi mùa xuân đến, những chùm lá xanh từ những cành nhô lên xinh xắn, một làn gió nhẹ nhàng thổi qua làm những tán lá đa rung rinh như những cánh bướm. Dưới gốc cây, các bạn học sinh đang vui đùa, có nhóm chơi nhảy dây, đá cầu, có nhóm đang trò chuyện vui vẻ.

Cây đa ở làng em đã chứng kiến nhiều biến đổi của thời gian và không gian, nó cũng là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam. Nó gợi cho những người đi xa nhớ về quê hương của mình, nơi mình đã sinh ra và lớn lên, nơi đã để lại cho mình biết bao kỉ niệm của một thời thơ ấu.

Bài văn tả cây đa - mẫu 14

Trước ngôi chùa làng em, có cây đa cổ thụ cao vượt lên trên mái ngói xanh rêu, nổi bật trên nền trời, vẻ uy nghi hùng vĩ. Theo lời các cụ già, cây đa này đã có tới trăm năm tuổi. Cùng với ngôi chùa cổ kính, cây đa tạo thành một thắng cảnh nổi tiếng trong vùng.

Từ đằng xa, người ta đã thấy ngọn cao vút, thân cây to lớn và tán lá xanh rì. Khi mây thấp, tưởng chừng như cây chạm tới trời xanh. Những hôm trời nắng, bóng mát che rợp cả ngôi chùa. Thân cây to lớn khác thường, ba người lớn dang tay ôm không xuể. Vỏ cây màu nâu đậm, xù xì như da cóc, rễ lớn ăn sâu, bò rộng xung quanh giữ vững thân cây.

Đẹp nhất là những rễ phụ, buông từng dây xuống, lơ lửng trên không như râu bạch tuộc. Cành đa xòe rộng ra tứ phía, lá dày chi chít, xanh bóng rất đẹp. Trái đa chùm chùm vàng sậm, đỏ gạch trông đẹp mắt, mùa trái chín, chim sáo về ăn ríu rít cả sân chùa.

Cây đa đem bóng mát giữa trưa hè cho trẻ chăn trâu, cho người qua đường nghỉ chân ngắm cảnh. Cây đa là cảnh đặc trưng của làng quê Việt Nam, tạo không khí thanh bình, êm ả.

Bài văn tả cây đa - mẫu 15

Trước cổng làng em có một cây đa rất lớn. Cây đa ấy đã rất già rồi, mọi thế hệ già trẻ trong làng đều biết đến và gọi bằng cái tên thân mật là cụ đa.

Cụ đa cao lắm có khi phải hơn 5m, cây cao hơn tất cả mọi cây cổ thụ khác ở trong làng. Thân cây xù xì, to đến phải bằng ba cái cột đình. Lớp vỏ bên ngoài thân khô khốc, cứng và dày, nứt ra thành từng rãnh lớn. Trông chẳng khác gì đồng ruộng vào lúc hạn hán vậy. Nhắc đến cây đa, phải kể đến bộ rễ hoành tráng của nó.

Rễ cây đa đâm sâu xuống lòng đất, nhưng vẫn còn một phần khá lớn nhấp nhô ở bên trên. Từng sợi rễ to như bắp tay, cuộn lên, như những con trăn lớn bò lổm ngổm. Chính chúng tạo thành hàng ghế tự nhiên cho lũ trẻ còn ngồi chơi, và là nơi cho mọi người hẹn nhau, tụ tập. Vì những rễ cây ấy cuộn lên, chồng lên nhau, nên tạo ra những cái hốc sâu, là nơi sinh sống của những chú chim, sóc nhỏ.

Tán lá đa rất rộng, nhưng không được dày như cây bàng cây si. Những chiếc lá đa xanh mướt, đan xen nhau tạo thành chiếc ô khổng lồ. Tuy tán thưa, nhưng cây vẫn tạo ra được một vùng bóng mát rượi, che chờ cho bao người qua lại. Đặc biệt, từ những cành ở thấp, lại mọc ra những sợi rễ dài, cắm thẳng xuống đất, giống hệt như những sợi dây đàn lia trong thần thoại.

Cây đa vốn là cây cổ thụ, có thể cung cấp gỗ. Nhưng chẳng bao giờ người ta lại chặt cây đa để lấy gỗ cả, thường chỉ lấy gỗ của những cây đã già và chết thôi. Bởi cây đa mang ý nghĩa tinh thần vô cùng to lớn đối với làng quê. Gốc cây đa trước cổng làng là cột mốc, là biểu tượng của quê hương trong lòng mỗi người dân.

Mỗi năm, mưa nắng luân chuyển, cây đa vẫn tươi xanh và sừng sững ở nơi đó. Là điểm tựa tinh thần cho biết bao người con xa quê. Dù thời gian trôi qua bao lâu, thì cây đa vẫn sẽ mãi trường tồn như thế, giống như tình yêu quê hương mãi chẳng cạn đi.

Bài văn tả cây đa - mẫu 16

Làng quê em có rất nhiều cảnh đẹp khiến ai đi xa nơi đây cũng đều thương đều nhớ. Đối với em, hình ảnh mái đình cổ rêu phong nằm tĩnh lặng dưới bóng cây đa cổ thụ luôn in sâu trong tâm trí mỗi lần trở về quê nội.

Cây đa chẳng biết có từ bao giờ. Bà nội kể từ khi bà còn nhỏ, cây đã ở nơi đây tỏa bóng mát cho trẻ con nô đùa. Có lẽ đến nay, cây đa cũng đến hơn trăm tuổi. Rễ đa nổi lên trên mặt đất và bò rộng ra khoảng đất xung quanh để giữ thân cây được vững chắc. Vì vậy, trải qua thời gian với bao cơn bão lớn, đa vẫn đứng vững và tỏa bóng mát cho làng quê. Rễ cây to và dài như những con mãng xà nằm lặng yên trên mặt đất.

Đây cũng là nơi người dân làng em thường ngồi nghỉ chân mỗi khi đi làm đồng về và lũ trẻ con thích thú ngồi nô đùa sau mỗi buổi tan học. Cây đa còn có nhiều rễ phụ, buông dài từ trên xuống như những chiếc râu của chú bạch tuộc.

Thân cây đa to lớn, chừng ba đến bốn người dang tay mới ôm xuể. Vỏ cây có màu nâu, thân cây không nhẵn mịn mà xù xì. Thân cây khoảng 8 mét và chia thành ba nhánh lớn, xòe tán rộng xum xuê. Ngọn cao nhất mọc thẳng như hướng về nền trời xanh ngắt

Lá đa dày và rộng hơn bàn tay em, có màu xanh đậm. Mỗi khi lá rụng, lũ trẻ trong làng thường sử dụng để làm quạt mát hoặc biến thành chiếc mũ đội đầu xinh xinh. Tán đa xòe rộng như chiếc ô khổng lồ màu xanh. Trên vòm lá ấy còn xuất hiện những bông hoa đa nhỏ xíu, để rồi kết trái và mùa hè đến có những trái đa đỏ mọng, là món quà của trẻ thơ quê em. Mỗi làn gió nhẹ thổi qua, cành lá đu đưa, tạo nên âm thanh xào xạc. Ở những tán lá rộng, chim chóc kéo nhau về làm tổ rộn ràng.

Cây đa đầu làng đã chứng kiến bao chuyện buồn vui của ngôi làng. Mỗi khi có dịp về quê, em cùng các bạn thường nô đùa và chơi các trò chơi dân gian dưới bóng mát của tán đa cổ thụ. Khách qua làng thường dừng chân bên quán nước ven gốc đa, uống bát nước chè xanh và lắng nghe tiếng chim hót văng vẳng bên tai.

Em yêu thích cây đa bởi vẻ đẹp cổ kính và nơi đây đã gắn bó với bao kỉ niệm tuổi thơ êm đềm. Cây đa giống như ông bụt hiền từ đứng ở đầu làng, luôn dang rộng vòng tay chào đón những người con của làng trở về. Em mong gốc đa cổ thụ sẽ mãi mãi xanh tươi, trở thành người bạn gắn bó và thân thiết với người dân quê em.

Bài văn tả cây đa - mẫu 17

“Cây đa, giếng nước, mái đình” là những thứ kết hợp với nhau tạo nên cái hồn của mỗi làng quê Việt. Ở đầu làng em có một cây đa rất to, đứng sừng sững như một người khổng lồ bảo vệ, che chắn cho làng.

Nghe những ông trong làng bảo rằng, cây đa này đã hơn một trăm tuổi rồi. Rễ cây nổi lên mặt đất từng cuộn to như những con mãng xà khổng lồ. Thân cây lớn phải 3, 4 đứa trẻ con ôm mới xuể. Xung quanh gốc còn có những gốc cây phụ lọc ra từ cành, rồi đâm thẳng xuống đất, ăn sâu vào lòng đất tạo một nét cổ kính, uy nghi tráng lệ mà cổ thụ vô cùng. Dưới gốc đa, bác Ba mở một quán nước nhỏ để phục vụ nông dân mỗi khi vụ mùa về.

Bóng đa che mát một khoảng đất rộng. Cành lá sum xuê, um tùm, xòe rộng như một cái ô khổng lồ. Nó cũng là nhà của rất nhiều chim muông. Chúng làm tổ trên cành, suốt ngày ca hát líu lo tạo thành bản hòa ca nghe thật vui tai. Mỗi buổi chiều đi học về qua cây đa, em cùng các bạn lại nhặt những lá đa vàng đã rụng để làm đồ chơi. Những chiếc lá đa nhanh chóng trở thành con trâu, con dế,… Tuổi thơ của chúng em trôi qua cùng với những kỷ niệm như thế!

Cây đa trăm tuổi vẫn ở đó, sừng sững chứng kiến những đổi thay của làng em. Khi xóm làng thay da đổi thịt, cây đa vẫn đứng đó, vẫn như một dũng sĩ ngày đêm trông giữ làng không biết mệt mỏi. Nó đã trở thành một ký ức đẹp thêu dệt nên tuổi thơ của rất nhiều con người nơi làng quê dân giã.

Bài văn tả cây đa - mẫu 18

Người dân làng em bảo đó là cây đa chở che, bảo vệ cho làng em. Cây đa đứng sừng sững giống như người khổng lồ hiên ngang chiễm chệ ngay ven đường. Thân cây rất to, phải 5, 6 người ôm mới xuể. Vỏ của thân cây xù xì chứ không trợn mịn và bằng phẳng, vì thỉnh thoảng còn nhô lên một số u mà người ta liên tưởng đến những chú ve con trưa hè bám trên thân cây dạo khúc nhạc ngày hè.

Ấn tượng nhất là bộ rễ giống như một đàn trăn bò lổm nhổm trên mặt đất. Đây cũng là nơi ngồi hóng gió nghỉ ngơi, nơi tránh nắng của người dân quê em. Rễ đa to và dài bò trên đất tạo thành nhiều hình thù khác nhau nhìn rất đẹp. Rễ cây bám rất sâu dưới lòng đất mẹ, vì thế nhiều trận bão đi qua nhưng vẫn đứng hiên ngang tỏa bóng mát cho quê hương.

Những tán lá to và xòe ra khắp nơi với vô vàn nhánh nhỏ chi chít em không đếm được. Trên những cành cây là những chiếc lá to và dày, có một số chiếc lá như cái quạt nhỏ của bà em làm cho em quạt, thậm chí bà còn lấy những lá to nhất gập thành một chiếc mũ xinh xinh để em đội. Lá nào lá nấy chắc nịch và rất khó rụng khi có gió nhẹ thổi qua. Khi những chiếc lá già được thay bằng những lá mới thì chúng lại theo gió rơi xuống, em vẫn thường nhặt lá đa đem về nhà viết thơ lên đó hoặc để ngồi đánh chuyền ngay dưới gốc đa. Cây đa đồ sộ này đã trở thành biểu tượng của làng em, nó vừa là vệ sỹ cho làng, vừa giữ gìn truyến thống lâu năm của làng quê xưa, của làng que Việt Nam nói chung.

Mọi người đi làm ăn xa khi trở về làng cũng ghé vào dưới gốc đa nghỉ ngơi, ai cũng trầm ngâm như tìm lại những kỉ ức tuổi thơ đẹp một thời dưới cây đa này.

Xem thêm các bài Văn mẫu tự sự, nghị luận, cảm nghĩ, cảm nhận lớp 7 khác:

Đã có lời giải bài tập lớp 7 sách mới:


viet-bai-tap-lam-van-so-1.jsp


Giải bài tập lớp 7 sách mới các môn học