5+ Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác (điểm cao)



Đề bài: Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác

Dàn ý Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác

I. Mở bài:

+Giới thiệu việc tốt mà em đã làm.

+Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào?

II. Thân bài:

+Việc tốt mà bạn đã làm là gì?

Thời gian và địa điểm bạn làm công việc đó?

+Có bao nhiêu người hay chỉ mình bạn?

+Có người khác chứng kiến hay không?

+Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào?

+Em có vui khi làm công việc đó?

+Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc.

III. Kết bài: Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình.

Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác - mẫu 1

Chiều hôm nay, trên đường đi học về em vừa đi vừa lẩm nhẩm mãi câu hát Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng. Bởi vì câu hát ấy như đang hòa làm một với tâm hồn em. Tâm hồn của một cô bé vừa làm được một việc tốt giúp cho người khác.

Chuyện là sáng nay, em đến trường sớm hơn thường lệ. Khi em đang ngồi trên ghế đá thảnh thơi ăn sáng và ngắm nhìn trường học, thì em nhìn thấy ở phía góc sân trường, một bác lao công đang một mình lầm lũi dọn vệ sinh một mình. Sân trường thì rộng, lá khô thì nhiều, nhưng chỉ có một mình bác quét dọn mà thôi. Thấy vậy, em liền ăn vội miếng bánh cuối cùng rồi chạy vội lại giúp bác. Sau khi em ngỏ lời, xin giúp bác quét sân, thì bác ấy đã từ chối:

-Cháu cứ vào lớp đi, bác xin nhận tấm lòng của cháu. Chứ cháu mà giúp bác thế này là bẩn hết áo trắng đấy.

Nghe vậy, em liền trả lời:

-Bác cứ để cháu giúp bác ạ. Cháu quét hết lá khô ở khoảng sân này để bác gom vào túi cho nhanh. Cháu làm cẩn thận lắm, không dây vào áo trắng đâu bác.

Nhìn thấy vẻ mặt khẩn khoản của em, bác ấy cuối cùng cũng chịu đồng ý. Thế là hai bác cháu, một lớn một bé, cứ loay hoay trên sân trường. Chỉ một lát sau, sân trường lại sạch sẽ, gọn gàng, những chiếc lá khô nằm gọn trong túi rác. Vừa làm, em và bác vừa trò chuyện. Nhờ vậy, em hiểu thêm về những vất vả của nghề lao công. Và cũng khiến em càng thêm kính mến bác.

Lúc bác rời đi, đã nhìn em rất dịu dàng và cảm ơn em tận ba lần. Khiến em vô cùng vui sướng. Những mệt nhọc nãy giờ như tan biến đi hết rồi. Trong em chỉ còn lại những niềm vui bất tận. Cũng lúc này, sân trường dần ồn ào, náo nhiệt hơn, bởi các bạn học sinh đến trường. Em cũng vội chạy về phía lớp học, để chuẩn bị cho buổi học sắp diễn ra.

Suốt buổi học hôm ấy, em luôn cảm giác mình có gấp đôi năng lượng so với mọi ngày. Nguồn năng lượng ấy được tạo nên từ những lời cảm ơn chân thành của bác lao công. Và được tạo nên từ trái tim đang vui sướng vì đã làm được một việc tốt của em.

Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác - mẫu 2

    Trong cuộc sống này, có rất nhiều những hoàn cảnh éo le, bất hạnh, vì vậy, nếu có thể, chúng ta nên giúp những những người cần giúp đỡ. Bản thân em cũng đã từng giúp đỡ một bà cụ gặp khó khăn, em đã cảm thấy rất vui vì điều đó.

    Hôm ấy, như thường lệ, 11 giờ 20 chúng em tan học, trên đường về nhà em đã gặp một bà cụ ngồi ở dưới gốc cây bên đường, trông cụ già và có vẻ rất xanh xao. Vẻ mặt của cụ rất mệt mỏi, cụ ngồi dựa vào tường trông rất đáng thương. Em tiến lại gần và hỏi cụ:

   - Cụ làm sao thế ạ? Cụ có cần cháu giúp đỡ gì không?

   Cụ ngước lên nhìn em mệt mỏi trả lời:

   - Cụ đang trên đường đi đến nhà con trai nhưng chẳng may bị say nắng, thấy chóng mặt quá nên đã ngồi tạm ở đây để nghỉ một chút.

   Thấy vậy, em liền lấy chai nước trong cặp ra mời cụ uống. Sau khi uống nước, cụ có vẻ tỉnh táo hơn một chút. Bỗng em chợt nhớ ra là trong cặp em có một lọ dầu gió mà mẹ em để sẵn phòng khi em bị đau đầu hoặc đau bụng trên trường, em lấy ra, bôi vào hai thái dương rồi xoa bóp cho cụ. Em còn lấy quyển vở ra quạt cho cụ bớt nóng, sau một hồi, cụ có vẻ đỡ hơn, cụ cảm ơn em và khen em là một cô bé ngoan. Lúc đó, có một chú đi xe máy qua, thấy vậy liền nói:

   - Hai cụ cháu có muốn đi nhờ xe không? Nếu cùng đường chú cho đi nhờ.

    Em hỏi cụ thì được biết nhà con trai cụ cũng cùng đường với chú đi xa máy nên em nói với chú:

   - Chú làm ơn cho cụ đi nhờ tới nhà con trai của cụ với ạ!

    Cụ cười rất vui và cảm ơn em và chú. Sau khi tạm biệt cụ và chú, em tiếp tục đi về nhà, trong lòng rất vui vì đã làm được một việc tốt.

    Về đến nhà, bố mẹ em đã đứng trước cửa vẻ mặt rất lo lắng và tức giận, em chợt nhớ ra là bây giờ đã rất muộn so với thời gian về nhà mọi ngày của em. Mẹ em hỏi:

   - Con đi la cà ở đâu mà giờ mới về nhà?

   Em vui vẻ kể lại cho bố mẹ nghe về việc mà em đã giúp đỡ bà cụ, bố mẹ em rất vui và nói:

   - Bố mẹ xin lỗi vì đã trách lầm con, con đã làm được một việc rất tốt, bố mẹ rất tự hào về con.

   Sau khi nói chuyện xong, cả nhà em đi ăn cơm, trong lòng em vẫn còn rất vui vì đã làm được một việc tốt.

    Giúp đỡ người khác không chỉ người được giúp cảm thấy vui mà bản thân người giúp cũng thấy vô cùng hạnh phúc. Chúng ta hãy sống biết sẻ chia và quan tâm đến người khác bởi giúp đỡ người khác là cách tự nâng tâm hồn mình cao đẹp hơn.

Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác - mẫu 3

Trong cuộc sống thường ngày, nhiều khi cho đi cũng là một sự nhận lại. Khi làm một điều tốt cho người khác thì chính mình cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Đấy là bài học em rút ra được trong câu chuyện em sẽ kể sau đây.

Đoạn đường từ nhà em đi tới trường cũng không xa lắm nên kể từ lúc lên cấp 2 ba mẹ đã cho em tự đạp xe đến trường. Hằng ngày, khi đi qua tuyến đường gần đến cổng trường em vẫn hay nhìn thấy một bà cụ ngồi bán vài thứ đồ lặt vặt nhỏ như chiếc quạt, cái bấm móng tay, móc chìa khóa hay khẩu trang, Hôm nào cũng vội vã tới trường đẻ đi học rồi lại hối hả đạp xe về để đá bóng với những cậu bạn hàng xóm nên em chẳng bao giờ dừng xe lại trước gánh hàng của bà.

Một hôm, tự nhiên xe đạp em bị hỏng, nên em phải dắt xe về. Khi dắt xe chầm chậm lướt qua chỗ bà hay ngồi nên vừa hay em thấy rõ khuôn mặt bà. Chắc bà tuổi cũng đã cao, mặt đã có nhiều nếp nhăn, hai mắt như có nét gì đó rầu rĩ. không biết vì sao em cứ đứng ngẩn người ra nhìn từng cử chỉ hành động và ánh nhìn của bà.

Có lẽ bởi cái ánh nhìn phúc hậu của bà chợt khiến em nhớ tới người bà yêu quý của mình. Vì trời đã gần tối, xe lại hỏng mà em cũng không còn tiền để mua giúp bà một vài thứ đồ nên em đành ra về. Không biết bà có người thân không? Sao bà già yếu như vậy mà vẫn phải vất vả kiếm sống ngoài đường trong những ngày hè nắng chói chang giống như vậy?

Sáng hôm sau, em lại đạp xe đến mái trường thân yêu như mọi ngày, tuy nhiên hôm nay em lại bất chợt hướng ánh mắt ra phía bên tuyến đường bà cụ hay ngồi. Bà vẫn ngồi ở đấy như mọi hôm. Lúc tan học, em đã ngừng xe và đi về phía bà ngồi. Dù biết chẳng thể mua giúp bà được thứ gì nhưng em vẫn ngồi lại để hỏi thăm, nói chuyện cùng bà. Bà ngồi nói chuyện gia đình của bà cho em nghe như thể em là một người bà đã quen biết từ rất lâu rồi.

Có thể từ rất lâu rồi bà cũng không có ai để nói chuyện bầu bạn cùng. Nghe chuyện em mới biết, chồng bà đã mất từ rất lâu, con trai bà vừa mất do tai nạn, nhà bà vẫn còn con dâu và một cậu cháu bằng tuổi em. Bà đi bán hàng để kiếm thêm một chút tiền để phụ con dâu trong trang trãi cuộc sống . Em ngồi nghe mà nước mắt cứ trào ra, chỉ biết nắm thật chặt đôi bàn tay nhăn nheo của bà. Em chỉ biết hỏi thêm:

Thế sáng nay bà đã ăn gì chưa ạ? Bà có đói bụng không?

Bà trả lời bằng giọng điệu chậm rãi:

Sáng bà đã ăn một ổ bánh mì rồi. Bà không thấy đói đâu.

Em thương bà nhiều lắm mặc dù không biết làm thế nào để giúp bà. Tối đấy, em cứ trằn trọc suy nghĩ mãi chẳng thể ngủ được, Hình dáng bà cụ bán hàng rong lúc chiều cứ hiện về trong đầu em. Em chợt nảy ra ý tưởng là mình sẽ mang thêm cơm trưa cho bà cụ để bà chẳng cần phải ăn bánh mì qua bữa nữa. Sáng hôm sau em em nói hết mọi chuyện cho mẹ nghe và nói ra ý định của em với mẹ. Mẹ vô cùng vui mừng và ủng hộ việc làm của em. Mẹ đã chuẩn bị cho em hai hộp cơm trưa, một hộp cho em và một hộp cho bà cụ. Em phấn khởi đạp xe đi học, đến nơi em liền chạy ra đưa hộp cơm cho bà:

Bà ơi, trưa nay bà lấy cơm trong hộp này ăn nhé. Cơm mẹ cháu nấu ngon lắm ạ. Bà đừng ăn bánh mì nữa nhé.

Lúc đầu bà không chịu nhận vì nghĩ em nhịn đói để đưa cơm cho bà. Em vừa nói vừa giải thích nên bà mới chịu nhận. Bà nắm lấy tay em và nói:

Bà cảm ơn cháu nhiều nhé! Bà sẽ ăn thật ngon!

Kể từ hôm ấy, hôm nào đi học em cũng đem theo cơm cho bà. Nhìn khuôn mặt rực rỡ của bà em thấy thật hạnh phúc, em như trút được một sự khó chịu nào đó trong lòng. Khi em giúp được bà một việc thì em cũng nhận được sự vui vẻ từ bà.

Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác - mẫu 4

Từ hôm qua đến giờ mẹ vẫn khen em hoài vì em đã làm được một việc tốt khiến cho mẹ hài lòng. Đó là việc em dẫn một bà cụ qua đường lúc đường đang đông người lại qua và trời nắng chang chang.

Hôm đó em với mẹ đi siêu thị về, mẹ xách rất nhiều đồ. Em phụ mẹ xách một túi rau và hai cái bánh mỳ. Em đội một cái mũ rộng vành để che năng, còn mẹ đội một cái nón có màu vàng như nắng. Lúc mẹ và em đi đến ngã tư đường thì thấy một bà cụ tay xách một túi đồ nặng, mắt nheo lại, nhìn dòng người qua lại. Hình như bà cụ đang muốn đi sang bên kia đường nhưng chưa đến đèn đỏ. Bà chừng 80 tuổi, vì mái tóc của bà bạc phơ hết rồi, em nghĩ không biết con cái của cụ đâu rồi mà lại để cụ đi một mình ngoài đường như vậy.

Em nói với mẹ và muốn chạy lại dìu bà cụ qua đường. Mẹ nhìn em cười và xoa đầu bảo em ngoan và biết giúp đỡ người khác. Mẹ đỡ lấy túi đồ trên tay em và bảo em dìu bà qua đường cẩn thận. Em chạy ù lại phía bà và nói:

Bà ơi cháu dìu bà qua đường nhé

Mắt bà chợt sáng lên, mỉm cười với em:

Cháu ngoan quá, bà cảm ơn cháu nhé

Lúc đó em nắm lấy tay bà, bàn tay thô ráp, xạm đên như tay bà ngoại của em. Em dìu bà đi cẩn thận khi có đèn đỏ dừng lại. Khi qua đến bên kia đường bà hỏi tên tuổi, em hoc trường nào. Bà khen em ngoan, là người tốt biết giúp đỡ người khác. Bà cho em hai quả lê rất to, có màu vàng dịu. Bà cảm ơn rồi từ biệt em ở đó. Từ lúc nãy tới giờ mẹ vẫn đứng từ phía xa và nhìn em.

Hôm đó về nhà mẹ khoe với bố, mẹ mua cho em hai cây kem chanh bạc hà mát lịm. Em vui vì đã làm được một việc tốt như vậy. Em sẽ cố gắng phát huy hơn nữa.

Kể về một việc tốt em đã làm để giúp đỡ người khác - mẫu 5

Tuần sau chúng em phát động chiến dịch: Môi trường xanh, cho học sinh đi lao động vệ sinh khu vực gần trường học. Ai cũng háo hức vì sắp được cùng mọi người quét dọn, làm đẹp cho khuôn viên, khu phố.

Đây sẽ là một trải nghiệm thú vị đây!- Em nghĩ. Và ngày ấy cũng đã đến sau khi chúng em đã chuẩn bị đầy đủ lực lượng để vệ sinh khu phố. Sau khi nghe cô giáo phân công, chúng em ùa ra mỗi người say sưa làm công việc của mình. Em và một số bạn nữa nhận được nhiệm vụ dọn một cái mương trong phố. Cái mương nhỏ nhưng nước đã bị ô nhiễm nặng nề, rác nổi lềnh bềnh trên mặt nước và bốc mùi hôi thối.

Ban đầu em có hơi ái ngại vì cảnh tượng ấy, và cũng là lần đầu tiên mình làm việc này. Tuy nhiên, không chần chừ được lâu, hình ảnh của một thành phố xanh sạch đẹp hiện lên trong tâm trí đã thôi thúc em bắt tay vào làm cùng mọi người. Chúng em, mỗi người một chân một tay cầm cái gậy dài để vớt rác từ dưới mương lên bỏ vào thùng rác công cộng, chẳng mấy chốc mà mặt mương sạch hơn thoáng hơn, dòng nước cũng không vì rác mà ứ đọng chảy nặng nề.

Chúng em còn nhặt rác và nhổ cỏ trên bờ mương. Khi con mương đã được dọn sạch, em lại chạy ra phụ giúp các bạn khác trồng thêm cây xanh, hay chăm chút lại cho bồn cây, bồn hoa trên đường phố. Xong việc, nhìn lại phố phường sạch đẹp, bao nhiêu mệt nhọc tan biến hết.

Em thấy vui và tự hào vì mình đã làm được một việc tốt. Dù đây chỉ là một khu phố nhỏ, những hành động nhỏ nhưng nếu được nhân lên, xuất hiện nhiều hơn những khu phố xanh sạch đẹp thì môi trường sẽ được bảo vệ, một cuộc sống đáng mơ ước sẽ mở ra, không cần lo ô nhiễm, bệnh tật.

Xem thêm các bài Văn mẫu thuyết minh, phân tích, dàn ý tác phẩm lớp 8 khác:

Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 8 theo từng phần:


viet-bai-tap-lam-van-so-2.jsp


Giải bài tập lớp 8 sách mới các môn học