20+ tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng (hay, ngắn gọn)



Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng lớp 6 hay nhất, ngắn gọn được chọn lọc từ những bài tóm tắt hay của học sinh trên cả nước giúp bạn viết bài văn tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng hay hơn.

20+ tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng (hay, ngắn gọn)

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 1

Đang sống rất hòa thuận với nhau, bỗng một hôm cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai chợt nhận ra rằng tất cả bọn họ phải quanh năm làm việc cật lực để cho lão Miệng chỉ việc ngồi ăn không. Họ rủ nhau kéo đến nhà lão Miệng để nói cho lão biết từ nay trở đi, họ không làm cho lão ăn nữa, lão phải tự lo lấy thân mình. Nói xong họ quyết định ra về mặc cho lão Miệng ngạc nhiên, sửng sốt như chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sau hôm đó, tất cả bọn họ “đình công”. Nhiều ngày sau, mặc dù chẳng phải lao động nhưng ai cũng thấy mệt mỏi rã rời. Và sau một tuần, tất cả hoàn toàn kiệt sức, không ai có thể chịu được nữa. Bác Tai là người nhận ra sai lầm của cả bọn. Nếu họ không cho lão Miệng ăn thì chính chúng ta cũng bị tê liệt cả. Công việc của lão vô cùng quan trọng, đó là nhai thức ăn để lấy sức cho mỗi người hoạt động. Lão Miệng ăn thì chúng ta mới khỏe khoắn được. Thế là họ kéo đến nhà lão Miệng. Lão Miệng lúc này cũng đang đói lả. Mọi người vội vã tìm thức ăn, chăm sóc lão. Miệng tỉnh táo và cả bọn cũng thấy khỏe dần lên. Từ đó Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng sống hòa thuận với nhau, không ai ghen tị với nhau như trước nữa

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 2

Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng từ xưa vẫn sống với nhau rất thân thiết. Bỗng một hôm, cô Mắt đến than thở với cậu Chân, cậu Tay rằng họ phải làm việc vất vả, còn lão Miệng chẳng phải làm gì, chỉ ngồi ăn không. Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay cùng kéo nhau đến nhà lão Miệng. Đi ngang qua nhà bác Tai, họ thấy bác ngồi im lặng như nghe ngóng điều gì. Họ đề nghị bác Tai đi cùng, thế rồi cả bọn kéo nhau đến nhà lão Miệng. Đến nơi, chẳng thèm chào hỏi, họ đã nói với lão Miệng rằng từ này sẽ không làm việc nữa, lão hãy tự lo liệu lấy. Mặc cho lão ngạc nhiên, họ kéo nhau ra về. Nhiều ngày trôi qua, cả bọn thấy mệt mỏi rã rời. Cậu Chân, cậu Tay không còn muốn cất mình lên để chạy nhảy, vui đùa như trước nữa; cô Mắt thì ngày cũng như đêm lúc nào cũng lờ đờ, thấy hai mi nặng trĩu như buồn ngủ mà ngủ không được. Bác Tai trước kia hay đi nghe hò nghe hát, nghe gì cũng rõ, nay bỗng thấy lúc nào cũng ù ù như xay lúa ở trong. Bác Tai là người nhận ra sai lầm, lão Miệng không đi làm, nhưng việc của lão là nhai. Lão có cái ăn thì họ mới được khỏe khoắn. Thế rồi, họ kéo nhau đến nhà để nói chuyện với lão Miệng. Đến nơi, họ thấy lão cũng nhợt nhạt cả hai môi, hai hàm khô như rang, không buồn nhếch mép. Bác Tai, cô Mắt vực lão Miệng dậy. Còn cậu Chân, cậu Tay vội vã đi tìm thức ăn. Lão Miệng ăn xong, tất cả đều thấy khỏe khoắn hơn. Từ đó, lão Miệng, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay lại sống hòa thuận, thân thiết.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 3

Trước đó, Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng vốn sống hòa thuận với nhau vui vẻ, chan hòa. Bỗng một hôm cô Mắt nói với cậu Tai rằng chúng mình làm việc vất vả, còn lão Miệng chẳng làm gì mà ngày nào cũng được ăn ngon. Cậu Chân cũng nói với cậu Tai như thế. Rồi cả bốn người đều nói với cậu Miệng rằng từ nay không làm cho ăn nữa. Từ đó Miệng bị bỏ đói, Miệng đói thì cô Mắt bị mờ, cậu Tai nghễnh ngãng, cậu Chân và cậu Tay bải hoải, không nhấc lên được. Hiểu được vấn đề, cả bốn người dắt nhau đến xem lão Miệng ra sao, thì thấy lão ta cũng nhợt nhạt, mệt mỏi không buồn nhếch mép. Lúc ấy cậu tay lấy cái ăn cho lão Miệng ăn. Lão ăn xong một lúc thì cả bốn người khỏe lại, Mắt sáng ra, Tai tinh, Chân và Tay hăng hái muốn làm việc.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 4

Truyện kể về sự so bì giữa các bộ phận trong cơ thể con người. Mắt, Chân, Tay, Tai thấy mình quanh năm “làm việc mệt nhọc còn lão Miệng thì chẳng làm gì cả, chỉ ngồi ăn không”. Vì vậy, họ đồng lòng phản đối bằng cách bảo nhau không làm gì nữa để lão Miệng không có gì ăn. Nhưng Miệng không được ăn thì Mắt, Chân, Tay, Tai cũng mệt mỏi, rã rời. Cuối cùng họ cũng nhận ra công việc quan trọng của Miệng là nhai thức ăn để nuôi sống cơ thể. Thế là họ đến nhà Miệng, vực Miệng dậy, kiếm thức ăn để giúp Miệng dần tình lại. Từ đó, các bộ phận cơ thể người sống hòa thuận với nhau, mỗi người một việc, không ai tị ai cả.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 5

Chân, Tay, Tai, Mắt đều cho rằng mình phải làm việc vất vả còn lão Miệng chỉ việc ăn không ngồi rồi nên họ đã quyết định đến nhà lão Miệng và bảo lão tự lo lấy mà sống, còn họ thì không làm gì nữa. Nhưng chỉ sau mấy ngày, họ nhận ra tầm quan trọng của lão miệng và quyết định tiếp tục sống hòa thuận và thân mật, không ai tị ai cả.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 6

Mắt, Chân, Tay, Tai thấy mình quanh năm làm việc mệt nhọc. Còn lão Miệng thì chẳng làm gì cả, chỉ việc ăn. Vì vậy, họ cùng nhau đến nhà lão Miệng để thông báo rằng sẽ không làm việc nữa, lão hãy tự lo liệu lấy. Nhưng Miệng không được ăn thì Mắt, Chân, Tay, Tai cũng mệt mỏi, rã rời. Cuối cùng họ cũng nhận ra công việc quan trọng của Miệng là nhai thức ăn để nuôi sống cơ thể. Thế là họ đến nhà Miệng, vực Miệng dậy, kiếm thức ăn để giúp Miệng dần tình lại. Từ đó, các bộ phận cơ thể người sống hòa thuận với nhau, mỗi người một việc, không ai tị ai cả.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 7

Từ rất lâu, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng vẫn sống hòa thuận. Bỗng một hôm, cô Mắt đến than thở với cậu Chân, cậu Tay rằng họ phải làm việc quanh năm, còn lão Miệng chẳng làm gì cả. Họ quyết định không làm việc nữa, thử xem lão Miệng có sống được không. Thế rồi, họ đến rủ bác Tai rồi cả bọn kéo nhau đến nhà lão Miệng. Họ thông báo rằng từ nay sẽ không làm việc nữa, còn lão hãy tự lo liệu lấy. Nhiều ngày trôi qua, cả bọn đều cảm thấy mệt mỏi rã rời. Bác Tai nhận ra sai lầm, rồi họ kéo nhau đến nhà lão Miệng. Đến nơi, họ thấy lão Miệng cũng nhợt nhạt cả hai môi, hai hàm khô như rang, không buồn nhếch mép. Bác Tai, cô Mắt vực lão Miệng dậy. Còn cậu Chân, cậu Tay vội vã đi tìm thức ăn. Lão Miệng ăn xong, dần dần tỉnh lại. Bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay tự nhiên thấy đỡ mệt nhọc, rồi thấy trong mình khoan khoái như trước. Từ đó, lão Miệng, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay lại thân mật sống với nhau, mỗi người một việc, không ai tị ai cả.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 8

Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai ghen tị với lão Miệng. Họ cho rằng mình làm việc mệt nhọc quanh năm chỉ riêng lão Miệng không làm gì cả chỉ ăn không ngồi rồi. Thế rồi họ đi đến quyết định không làm nữa mà để cho lão Miệng muốn ăn phải tự tìm kiếm. Thời gian trôi qua một ngày, hai ngày, ba ngày… ai cũng cảm thấy mệt rã rời không ai chịu đựng được nữa… Đến ngày thứ bảy bác Tai chính là người đã ra lỗi lầm của cả bọn và thế rồi cả bọn kéo nhau đến xin lỗi bác Miệng. Lão Miệng cũng chẳng thua kém khi nhợt nhạt, cả bọn xúm vào chăm sóc. Đến bây giờ cả bọn đã hiểu lão Miệng cũng có công việc quan trọng và đều có sự liên quan mật thiết đến mọi người. Từ đó cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai, lão Miệng mọi người lại chung sống hòa thuận và vui vẻ bên nhau.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 9

Từ rất lâu, cô Mắt cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng vẫn sống với nhau rất thân thiết. Nhưng vì Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai vì ghen tị với lão Miệng chỉ ăn mà không làm gì cả nên bàn nhau để mặc lão Miệng, không cho lão ăn gì nữa. Mặc cho lão Miệng rất lấy làm ngạc nhiên và sửng sốt, cả bọn vẫn kéo nhau ra về. Từ đó, cô Mắt cậu Chân, cậu Tay, bác Tai không lầm gì cả. Chỉ vài ngày sau, cả bọn đã thấy mệt mỏi rã rời, không ai làm được việc gì nữa. Đến ngày thứ bảy thì không ai còn chịu nổi. Bác Tai là người nhận ra sai lầm đầu tiên: lão Miệng không đi làm nhưng lão có công việc là nhai. Bác yêu cầu tất cả đến nói chuyện lại với lão Miệng. Sau khi lão Miệng ăn xong ai nấy đều khỏe trở lại. Từ đó lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai lại sống hoà thuận, ai làm việc nấy, không ai còn ghen tị với ai nữa.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 10

Cô Mắt cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng sống với nhau rất thân thiết. Nhưng vì Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai ghen tị với lão Miệng chỉ ăn mà không làm gì cả nên bàn nhau để mặc lão Miệng, không cho lão ăn gì nữa. Mặc cho lão Miệng rất lấy làm ngạc nhiên và sửng sốt, cả bọn vẫn kéo nhau ra về. Chỉ vài ngày sau, cả bọn đã thấy mệt mỏi rã rời, không ai làm được việc gì nữa. Đến ngày thứ bảy thì không ai còn chịu nổi. Bác Tai là người nhận ra sai lầm đầu tiên: lão Miệng không đi làm nhưng lão có công việc là nhai. Bác yêu cầu tất cả đến nói chuyện lại với lão Miệng. Sau khi lão Miệng ăn xong ai nấy đều khỏe trở lại.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 11

Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay cho rằng bản thân phải làm việc mệt nhọc quanh năm để cho lão Miệng hưởng thụ. Họ quyết định đến nói với lão Miệng từ nay sẽ không làm việc nữa. Trên đường đi, họ rủ các bác Tai đi cùng. Thời gian trôi qua nhiều ngày, họ cảm thấy mệt rã rời. Bác Tai nhận ra sai lầm: lão Miệng không đi làm nhưng lão có công việc là nhai. Họ quyết định làm việc trở lại. Lão Miệng ăn xong, tất cả đều khỏe lại. Kể từ đó, họ lại sống hòa thuận như trước.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 12

   Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai vì ghen tị với lão Miệng chỉ ăn mà không làm gì cả nên bàn nhau để mặc lão Miệng, không cho lão ăn gì nữa. Mặc lão Miệng tha hồ ngạc nhiên, sửng sốt, sau khi thông báo cho lão Miêng biết, cả bọn kéo nhau ra về.

   Một ngày, hai ngày, ba ngày... cả bọn đã thấy mệt mỏi rã rời. Không ai làm nổi việc gì nữa. Đến ngày thứ bảy thì không ai còn chịu nổi. Bác Tai là người nhận ra sai lầm đầu tiên, bèn nói rõ phải trái, rủ cả bọn đến xin lỗi lão Miệng và lại cho lão ăn như xưa. Ăn xong ai nấy đều khoẻ trở lại. Chúng hiểu rằng lão Miệng tuy thế nhưng cũng có công việc của lão, một công việc rất quan trọng, liên quan đến tính mạng của cả bọn.

   Từ đó lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai lại sống hoà thuận, ai làm việc nấy, không ai còn ghen tị với ai nữa.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 13

Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng vốn sống hòa thuận với nhau vui vẻ, chan hòa. Bỗng một hôm cô Mắt nói với cậu Tai rằng chúng mình làm nhiều việc vất vả, còn lão Miệng chẳng làm gì mà ngày nào cũng được ăn ngon sung sướng. Cậu Chân cũng nói với cậu tai như thế. Rồi cả bốn người đều nói với cậu Miệng rằng từ nay không làm cho ăn nữa. Lão miệng nói thế nào cũng không được. Từ đó miệng bị bỏ đói, Miệng đói thì cô mắt bị mờ, cậu Tai nghễnh ngãng, cậu Chân và cậu tay bải hoải, không nhấc lên được. Cả bốn người dắt nhau đến xem lão Miệng ra sao, thì thấy lão ta cũng nhợt nhạt, mệt mỏi không buồn nhếch mép. Lúc ấy cậu tay lấy cái ăn cho lão Miệng ăn. Lão ăn xong một lúc thì cả bốn người khỏe lại, Mắt sáng ra, Tai tinh, Chân và Tay hăng hái muốn làm việc.

Bài học: Trong một tập thể, các thành viên không thể tách rời nhau, phải nương tựa nhau để cùng tồn tại. Phải biết hợp tác, tôn trọng nhau.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 14

Từ rất lâu, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng vẫn chung sống hòa thuận. Một hôm, cô Mắt đến nói với cậu Chân, Cậu Tay rằng họ phải làm việc cật lực, còn lão Miệng chỉ việc ngồi ăn không. Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay cùng quyết định kéo nhau đến nhà lão Miệng để nói rằng kể từ nay sẽ không làm việc nữa, lão hãy tự lo liệu. Đi ngang qua nhà bác Tai, họ thấy bác ngồi im lặng như nghe ngóng điều gì. Họ đề nghị bác Tai đi cùng, thế rồi cả bọn kéo nhau đến nhà lão Miệng. Nhiều ngày trôi qua, họ đều thấy mệt mỏi rã rời. Cậu Chân, cậu Tay không còn muốn cất mình lên để chạy nhảy, vui đùa như trước nữa; cô Mắt thì ngày cũng như đêm lúc nào cũng lờ đờ, thấy hai mi nặng trĩu như buồn ngủ mà ngủ không được. Bác Tai trước kia hay đi nghe hò nghe hát, nghe gì cũng rõ, nay bỗng thấy lúc nào cũng ù ù như xay lúa ở trong. Bác Tai là người nhận ra sai lầm, lão Miệng không đi làm, nhưng việc của lão là nhai. Lão có cái ăn thì họ mới được khỏe khoắn. Họ lại kéo nhau đến nhà lão Miệng. Đến nơi, họ thấy lão cũng nhợt nhạt cả hai môi, hai hàm khô như rang, không buồn nhếch mép. Bác Tai, cô Mắt vực lão Miệng dậy. Còn cậu Chân, cậu Tay vội vã đi tìm thức ăn. Lão Miệng ăn xong, tất cả đều thấy khỏe khoắn hơn. Kể từ đó, họ lại sống hòa thuận như trước.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 15

Câu chuyện kể về cuộc sống của năm bộ phận trên cơ thể con người là Chân, Tay, Tai, Mắt và Miệng. Vốn cả 5 bộ phận luôn chung sống hòa thuận với nhau, nhưng một ngày nọ, do tị nạnh với bác Miệng chỉ cần ăn chứ không làm việc, 4 bộ phận còn lại đã quyết định đình công. Kết quả, khi bác Miệng không có gì để ăn, thì bốn bộ phận kia cũng không có chút sức sống nào cả, vì thiếu hụt năng lượng. Cuối cùng, Chân, Tay, Tai, Mắt cùng sang xin lỗi bác Miệng và từ đó tất cả cùng nhau chung sống đoàn kết như xưa.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 16

Vì tị nạnh với bác Miệng chỉ cần ăn mà chẳng phải làm gì, nên Chân, Tay, Tai và Mắt đã quyết định đình công. Tuy nhiên, sau khi chẳng làm việc nữa, chúng nhận ra mình ngày càng mệt mỏi và yếu dần đi. Lúc này, chúng hiểu ra rằng, mỗi bộ phận đều có công việc, ý nghĩa riêng của mình. Thế là Chân, Tay, Tai, Mắt cùng đến xin lỗi Miệng và lại hòa thuận như xưa.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 17

Một ngày nọ, Chân, Tay, Tai và Mắt sau khi nói chuyện đã quyết định đến nhà bác Miệng để tuyên bố rằng từ nay sẽ không làm cho bác ăn nữa. Bởi họ cho rằng ai cũng phải làm việc vất vả, chỉ có bác Miệng ngồi chơi mà vẫn có cái ăn. Nhưng rồi, một thời gian ngắn sau, ai cũng trở nên mệt mỏi, yếu ớt, và họ nhận ra rằng, nhờ có bác Miệng làm việc “ăn” thì cơ thể mới có năng lượng nuôi sống các bộ phận. Vì vậy, Chân, Tay, Tai, Mắt quyết định xin lỗi bác Miệng và từ đó họ lại sống đoàn kết cùng nhau.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 18

Cuộc sống hòa thuận của cậu Chân, cậu Tay, cô Mắt, lão Miệng, bác Tai chỉ kéo dài cho đến khi cô Mắt nhận ra ai cũng làm việc vất vả chỉ một mình lão Miệng không làm gì. Cô cho như thế là bất công liền rủ cậu Chân, cậu Tay đến nhà lão Miệng nói rằng mọi người sẽ mặc kệ lão. Trên đường đi, cả ba ghé qua nhà bác Tai. Sau khi được Mắt, Tay, Chân thuyết phục, bác Tai cũng nhập hội và đi theo. Đến nơi, chẳng biết lão Miệng có đồng tình hay không, tất cả đã nói luôn những gì mình nghĩ rồi dắt nhau ra về. Vài ngày sau, cả bốn rơi vào trạng thái mệt mỏi, rệu rã. Bác Tai nhận ra sai lầm và giải thích cho cả bọn. Cuối cùng, cả đám gượng sức đến nhà lão Miệng. Nhìn đôi môi nhợt nhạt, hàm răng khô khốc của lão, bác Tai, cô Mắt cố dìu lão lên còn cậu Chân, cậu Tay thì mau mau tìm đồ ăn. Sau khi được ăn uống đầy đủ, tất cả trở nên khỏe mạnh, tràn đầy sức sống. Từ đó về sau, không ai còn tị nạnh ai nữa.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 19

Trước nay, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Mắt, lão miệng sống với nhau rất vui vẻ. Bất chợt một ngày nọ, cô Mắt than thở với cậu Chân, cậu Tay về việc bản thân nhận thấy ai cũng làm việc vất vả, chỉ có mình lão Miệng là "ăn không ngồi rồi". Nghe cô Mắt nói phải, cậu Chân, cậu Tay cũng đồng thuận theo. Cả ba kéo sang nhà lão Miệng để nói ra quyết định đó. Trên đường đến nhà lão, Mắt, Chân, Tay ghé qua nhà bác Tai. Cuối cùng, bác Tai cũng nhập hội. Vừa đến nơi, họ đã bày tỏ ngay suy nghĩ của mình mà không cần lời hồi đáp của lão Miệng. Nói xong, tất cả dắt nhau về. Những tưởng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp nhưng mọi chuyện lại không như cả bốn đã từng nghĩ. Nhìn ai cũng rệu rã, mệt mỏi, bác Tai nhận ra sai lầm và giải thích cho tất cả nghe rồi gượng sức đến nhà lão Miệng. Tới nơi, tình hình lão cũng chẳng khả quan hơn là bao. Bác Tai, cô Mắt dìu lão Miệng còn cậu Chân, cậu Tay nhanh chóng tìm thức ăn. Sau khi lão Miệng được bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, tất cả trở nên phấn chấn trở lại. Từ đó, mỗi người đều cố gắng làm việc của mình, không ai tị ai.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 20

Từ trước đến nay, cộng đồng cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai, lão Miệng luôn gắn bó, yêu thương nhau. Một ngày nọ, cô Mắt đến thở than với Chân, Tay về việc mọi người phải làm việc quần quật từ ngày này qua tháng khác trong khi lão Miệng lại ung dung, an nhàn. Cô đề xuất về việc tất cả cùng nhau mặc kệ lão xem lão có sống nổi hay không. Cậu Chân, cậu Tay nghe thấy vậy cho là phải, đều đồng thanh ủng hộ. Cuối cùng cả ba quyết định đi đến nhà lão Miệng để nói ra ý kiến này. Trên đường đi, họ ghé qua nhà bác Tai và nói cho bác nghe về việc ấy. Bác không ngần ngại mà nhanh chóng đi cùng cô Mắt, cậu Tay, cậu Chân. Vừa đến nơi, họ cứ thế bỏ qua phép lịch sự và đi thẳng vào vấn đề khiến lão Miệng vô cùng bất ngờ, sửng sốt. Không chờ lão Miệng đáp lại, bốn bọn họ nhất quyết không thỏa hiệp gì thêm. Nói xong, tất cả kéo nhau ra về. Cả đám bắt đầu cuộc sống thảnh thơi như đã bàn trước đó. Vài ngày trôi qua, ai cũng thấy mệt rã rời, không đủ sức để làm gì khác. Nhận ra sai lầm tai hại, bác Tai đã sáng suốt giải thích, thuyết phục cho cô Mắt, cậu Tay, cậu Chân nghe. Biết không thể tiếp tục tình trạng thêm nữa, cả bốn gắng gượng đi đến nhà lão Miệng. Tới nơi, tình hình lão Miệng cũng chẳng khá hơn là bao. Sau khi lão Miệng dung nạp dưỡng chất từ đồ ăn, thức uống khác nhau, cả bọn trở nên tỉnh táo và khoan khoái trở lại. Từ đó về sau, ai cũng cố gắng hoàn thành công việc của mình và không ai tị nạnh ai.

Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - mẫu 21

Văn bản chân, tay, tai, mắt miệng là một câu chuyện kể về 5 nhân vật chân, tay, tai, mắt miệng vốn sống hòa thuận với nhau. Bỗng một hôm cô mắt than thở với 4 người còn lại rằng lão miệng chẳng phải làm gì, chỉ ăn không ngồi rồi. Chân, tay, tai, mắt bàn bạc với nhau rồi quyết định sẽ không chịu làm gì nữa để xem lão miệng xoay sở ra sao. Tuy nhiên mấy ngày sau cả 4 người đều thấy mệt rã rời vì lão miệng không ăn nữa nên tất cả đều chẳng còn chút sức lực nào. Lúc này họ mới nhận ra rằng công việc của lão miệng chính là ăn và nhai để nuôi sống cơ thể. Thế là cả 4 cùng kéo đến nhà lão miệng xin lỗi và tất bật đi kiếm thức ăn, lão miệng dần tỉnh thì tất cả mọi người cũng thấy khỏe khoắn trở lại. Từ đó họ hiểu công việc riêng của mỗi người và không ai tị ai nữa.

Xem thêm các bài Văn mẫu cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, miêu tả lớp 6 hay khác:

Mục lục Văn mẫu | Văn hay lớp 6 theo từng phần:




Giải bài tập lớp 6 sách mới các môn học